Wednesday, August 14, 2013

3.C. Thượng Đế: Hương Quê Của Hồn





Hương Quê Của Hồn


       Thắm thoát nhiều tuần lại trôi qua mau quá, lại là thời gian... Khi bắt đầu viết những dòng này, tôi cảm thấy hơi buồn vì suốt thời gian bắt đầu viết về Thượng Đế, tôi thường sống với Ngài rất nhiều, chính tôi cũng học hỏi rất nhiều, và những gì do chính tôi viết đã dạy tôi nhiều điều hữu ích. Và bây giờ đã đến đoạn cuối nói về Ngài, và nó sẽ phải chấm dứt, và có lẽ đây là lần cuối cùng tôi viết về Thượng Đế. Thứ nhất, đó là tôi cảm thấy quá đầy đủ khi viết về Ngài dù chưa biết khi đến những dòng cuối của phần này sẽ tròn trịa ra sao. Thứ nhì, mọi việc cũng đã an bài, người hiểu hay không hiểu cũng đã có phần phước riêng của họ, cũng không thay đổi được gì hơn. Và cuối cùng, đó là các bạn phải tự chứng nghiệm Thượng Đế theo cách riêng mỗi người trong cuộc đời còn lại. Dù có viết thêm 100 trang nữa về Ngài cũng vô ích thôi. Mức hiểu biết nhìn ra ngoài theo vật chất cũng tới mức nào đó cũng không thể hiểu hơn được. 

      Trong hai phần vừa qua, các bạn có cơ hội thấy và hiểu một công trình tạo dựng sự sống của tạo hoá trong vũ trụ, địa cầu, và con người. Các bạn đã thấy sự sắp đặt quá sức tinh vi và siêu diệu từ cái nhỏ nhất đến lớn nhất. Từ một cái đuôi của Flagella cực nhỏ hơn 100,000 lần bề ngang một sợi tóc cho đến Ngân Hà IC 1101 (trong clip Hành Trình Vô Tận, phút 13:20) với bề ngang là 6,000,000 năm ánh sáng, gấp 60 lần Ngân Hà chúng ta với một năm ánh sáng là 9500 Tỷ Km.  Trong cái đuôi li ti đó còn nhiều tế bào nhỏ hơn và nhỏ hơn, cũng như trong vũ trụ bao la còn nhiều vật thể lớn hơn và lớn hơn mà mắt chúng ta thấy hết nổi. Các bạn cũng đã thấy sự tinh vi trong cấu trúc cơ thể con người ra sao, sinh hoạt của từng tế bào như thế nào, trật tự của các hành tinh, và bí mật của thời gian... tất cả mọi thứ cứ âm thầm tự biên tự diễn, tự nó chạy một cách trơn tru. Nhìn và thấy tất cả những việc đó, không biết các bạn nghĩ gì? chắc các bạn có nhiều thắc mắc nhiều lắm. Ai đã tạo ra tất cả? Sức mạnh nào điều hành khắp cả vũ trụ? Sự sống là gì, và nguồn lực nào đã duy trì nó? Phía sau tất cả mặt nổi đó còn có nhân duyên, định mệnh, sự an bài, nghiệp báo, và chân lý vô biên ... vân vân. 

       Các bạn nên đọc chậm lại, dành một thời gian nhất định và ngồi đọc. Phần này nếu các bạn đọc như đọc tiểu thuyết thì thà đừng đọc, mất thời giờ thêm. Những kinh nghiệm tâm linh không phải một sớm một chiều mà có, hay đọc sơ qua rồi hiểu được đâu. Những gì trong đây có thể bạn sẽ hiểu ngay và sẽ sung sướng vì biết mình sẽ sống ra sao và sẽ làm những gì trong đời còn lại. Nhưng cũng có thể hai ba muơi năm sau hoặc tới lúc nhắm mắt bạn mới chợt ngộ ra. Chúc các bạn có những giây phút thật vui khi đọc.


Thượng Đế

Lúc còn bé, tôi nói với mấy nhóc bạn rằng không ai lại đi định nghĩa Thượng Đế. Tôi có được dạy về Thượng Đế bao giờ đâu nhưng hai chữ đó tôi cảm thấy rất gần gũi thân thương không chút thắc mắc ngay từ bé. Nhớ lại nhiều chuyện xưa mà rùng mình. Ký ức tôi có thể dần dần trở lại rất xa, tôi nhớ lúc đó chừng 4,5 tuổi gì đó vì chưa đi học. Buổi tối đêm đó cả nhà lo cơm nước ở nhà sau , bỏ tôi ngủ một mình ở nhà trên, không hiểu từ đâu và lúc nào, có một em bé bụ bẫm cỡ tôi lúc đó cười khúc khích bò đến chơi, thế là hai đứa chơi đùa với nhau vui lắm, rồi một lúc sau bé biến mất. Tôi nhớ quá nên xuống nhà sau khóc, nói nói gì đó mà không ai hiểu hết. Không nhớ có những lần khác không nhưng không hiểu sao tôi lại ấn tượng lần đó và vẫn còn nhớ mãi đến bây giờ. Đôi lúc người ta cũng nên tin có... thiên thần lắm chứ. 



Giống y cái hồ này
Lúc tôi chừng 10 tuổi, được ông thầy dẫn đi qua thăm trường bạn thuộc ngọai ô, trường này có một hồ tắm dành cho học sinh cấp 3. Trời oi bức mà thấy nước trẻ con nào không thích, nhớ lại lúc đó có một ý lực thúc đẩy mình nhảy xuống nước. Hồ tắm nhìn không thấy đáy vì rong rêu đục ngầu. Tôi nhảy đại xuống mặc dù không biết bơi. Khi nhảy xuống, tôi cầm cái tay cầm cho chắc vì biết mình không biết bơi, tự nhiên lúc đó trong đầu lại nói "thử buông tay ra coi", tôi vừa buông tay thì có một sức mạnh đẩy tôi ra xa tay cầm. Trên bờ hồ người lớn đứng nói chuyện huyên thuyên mà không hề biết sắp có một tai nạn xảy ra. Bạn chưa bị chết đuối nên sẽ không thể tưởng tượng sự hong loạn như thế nào. Tôi chới với quờ quạng tay chân, khoảng cách ngày càng xa, ngộp thở lắm và cứ chìm dần. Trong một tích tắc, tôi nghe một ý lực khác trong đầu nói " quạt tay chân mạnh lên một lượt ", tôi tức khắc làm theo, và có một sức đẩy đưa tôi đến gần cái tay cầm, tôi vươn người lần chót, mắt đã hết thấy đường vì ngộp, tôi còn nhớ mãi bàn tay tôi cố vươn lên, vươn lên, sự sống của tôi chỉ còn nửa gang tay thôi, và cuối cùng chụp được cái tay cầm ngoi lên sặc sụa, mọi việc xảy ra rất mau không tới 20 giây. Bàn tay nhỏ bé của tôi vươn tới sự sống không khác gì tấm hình của Mikeangelo của tựa blog này. Sau này tôi nghe nhiều người nói cái hồ này năm nào cũng có người chết đuối. Những năm sau đó vẫn xảy ra và sau đó nhà trường đã rút cạn hồ nước. 



Tắm biển đêm không trăng y như vầy.
Một lần khác tại Vũng Tàu, trong lúc mọi người trong gia đình quây quần ban đêm, tôi lén lần mò ra bãi biển chơi, biển tối đen như mực vậy mà tôi nhào xuống tắm, tắm đêm giữa biển cả mênh mong tối ngòm không một ai chung quanh. Tôi lặn giỏi hơn bơi nên cứ trầm mình lặn dưới biển ngắm bọt biển từ bên dưới sủi lên phản chiếu ánh sáng từ trên bờ đẹp như những viên ngọc, trong đầu còn nói thuỷ cung đẹp quá! Tôi nín hơi thả mình chìm dưới đáy biển tay mơn man cát mịn, dòng nước cứ đưa tới đưa lui, lúc nó kéo tôi ra xa thì tôi lặn trở vô, cứ thế mà say mê nhìn 'thuỷ cung' bọt biển, đẹp lắm. Bãi Sau Vũng Tàu nổi tiếng là có những dòng nước xoáy rất mạnh mà chú nhóc 14 tuổi vô tư không biết gì hết. Tôi không biết bơi, chỉ biết đứng tới bụng rồi nín hơi lặn thôi, chỉ cần bị kéo ra xa hơn chiều cao của tôi thì không hiểu lúc đó tôi sẽ ra sao. Giữa biển đen ngòm mà tôi không biết sợ. Đã vậy mà còn nhắm mắt lại như ngủ, thả lỏng toàn thân chìm xuống để nghe tiếng sóng biển ầm ì và dòng nước ấm mơn man đưa tới đưa lui bềnh bồng dưới đáy. Tôi cứ hồn nhiên vui đùa với dòng nước cả giờ đồng hồ nhưng may mắn không bị gì hết. Chỉ cần 1 luồng nước mạnh kéo ra thật xa hay vọp bẻ là đâu còn ngồi đây mà viết. 



Ảnh hưởng từ phim ảnh dù là hoạt họa
Lúc tôi chừng 16 tuổi, không biết tôi lượm ở đâu một khẩu súng lục, tôi thích quá và bắt chước như trong phim, chỉa ngay vào bụng một nhóc bạn lúc đó cách chừng hai gang tay. Tôi còn nhớ rất rõ lúc đó trong đầu nói "bấm cò", ngay lúc tôi vừa bấm cò thì tay nó gạt ngang tay tôi ra, và một tiếng nổ chát chúa làm chúng tôi hoảng sợ bỏ chạy tán loạn. Lần đó ba má nó cấm nó chơi với tôi suốt đời. Nhóc bạn đó đâu biết súng ống nguy hiểm như thế nào, và bình thường không lanh lẹ, nhưng lần đó phản ứng của nó rất nhanh như có ai gạt phăng ra dùm nó. Nhớ lại cũng còn rùng mình vì xém chút nữa là tôi đã phạm đại tội sát sanh và tương lai sẽ không biết đi về đâu. Còn rất nhiều chuyện khác nữa, rùng rợn không kém, nhưng lần nào tôi cũng thoát nạn trong đường tơ kẻ tóc. Hình như có quyền lực vô hình nào đó âm mưu hãm hại và không muốn tớ sống hay sao đó... 

       Qua nhiều chuyện nguy nan trong đời, mà không phải riêng tôi đâu, tất cả mọi người đều có mà không để ý, tôi biết có một đấng thần linh đã ngắm nhìn chúng ta chào đời, gìn giữ chúng ta an toàn cho đến khi trưởng thành, và tiếp tục soi dẫn chúng ta cho đến cuối đời. Giáng sanh nơi quả cầu chơ vơ giữa vũ trụ, mạng sống con người cũng rất mong manh, sự bình an của chúng ta chỉ dựa vào phước đức và sự gìn giữ của bề Trên...Mỗi lần nghĩ đến nhiều chuyện đã qua, tôi chỉ muốn ôm thật chặt Thượng Đế mà cảm tạ Ngài với tất cả tấm lòng. Nghiệp báo thế gian rất đáng sợ và tinh vi vô cùng, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra bất cứ lúc nào và bất cứ ở đâu, dù đang ở ngay trong nhà. Chỉ có Ngài mới có khả năng bảo hộ chúng ta qua mọi nạn tai. Một Đấng Thần Linh vô cùng nghiêm khắc nhưng cũng rất dịu dàng từ ái, tràn đầy tình yêu và luôn luôn sống với chúng ta.



Ngay từ bé tôi không bao giờ thắc mắc về Thượng Đế (TĐ), cũng chẳng cần ai dạy tôi Ngài là ai. Tôi chỉ cảm nhận Ngài qua một tâm hồn đơn giản. Tôi không thích học về TĐ qua kinh sách và tôn giáo vì thấy Ngài dữ quá, đụng một chút là phạt xuống địa ngục. Nhưng có một chuyện vô cùng kỳ lạ đã thay đổi cả cuộc đời tôi. Nó khiến tôi có một cái nhìn chính xác hơn về Thượng Đế. Lúc tôi 18 tuổi, một đêm nọ nằm chiêm bao thấy mình nằm chết dưới đất, tôi đứng nhìn chính mình nằm đó rồi buồn bã bỏ đi lang thang dưới trời mưa âm u. Từng hạt mưa rơi trúng là đau điếng, tôi đói lắm muốn ăn nhưng cứ ăn vào là rơi ra hết. Khi đi ngang những căn nhà, thấy người ta ấm cúng quá, tôi đau khổ vô cùng, bất chợt ngước lên trời mà nói rằng "Con sẽ làm những gì đã hứa với Cha"... Tức khắc lúc đó, một ánh sáng rực rỡ chói loà từ chân trời và chiếu sáng khắp bầu trời, đồng thời trong lòng thấy ấm cúng, sung sướng vô cùng. Tôi giật mình tỉnh dậy, ngoài kia mưa đang rơi, gió đang thổi mạnh in bóng những cành cây lung linh theo ánh sáng chiếu vào tường. Một sức sống mãnh liệt lan tràn trong tâm hồn, tôi đã được hồi sinh qua sự nhắc nhở kỳ diệu đó. Lúc đó tự nhiên trong đầu nói
"ngồi dậy, xếp bằng lại, và hít thở chậm chậm ra vô ngay giữa đỉnh đầu", tôi làm theo được vài cái thì thấy buốt nơi đó nhưng thầm nghĩ cái này lạ quá, thôi không làm, rồi bỏ ngang nằm xuống ngủ tiếp. Một tuần sau, một người bạn ghé qua và đưa tôi một tài liệu về thiền. Tôi mở ra xem, và Ồ! cái này tuần trước mình đã bỏ ngang không làm...Và từ đó, tôi đã thực hành nó cho tới bây giờ. Bây giờ nghiệm lại việc kỳ lạ đó, tôi tự hỏi mình là ai? mình chỉ là một con người quá nhỏ bé và tầm thường trong hàng tỷ người trên địa cầu vậy mà Thượng Đế biết mình sao? Tôi đã "bị theo dõi" từ lúc nào? Việc truyền dạy mật pháp đó đã xảy ra cho 1 người thì cũng có thể đã âm thầm xảy ra khắp nơi với bất cứ một ai, dưới hình thức này hoặc cách khác. Như vậy là mỗi người chúng ta đều "bị" theo dõi bởi một Đấng Thần Linh để tận độ từng linh hồn một tuỳ theo duyên nghiệp của mình. 


Sau này, càng thực hành phương pháp đó, tôi mới thấy nó chính là một mật pháp siêu diệu và mạnh vô cùng: bất cứ lực nào tấn công vào Bá Hội đều bị nghiền nát và tan rã khi mình phối hợp với Mật Niệm. Thiên Môn đó cũng là cánh cửa Bát Quái để giam giữ phần hồn chúng ta. Nó cũng là điểm duy nhất trong linh thể đi thẳng về Trung Tâm Sinh Lực của Đức Ngọc Đế. Và cũng chính nơi Trung Tim Bộ Đầu đó là nơi tôi tham khảo với Ngài hoặc với Ân Sư mỗi khi có chuyện cần. Lúc xưa tôi có nghe y khoa khám phá nơi đó có một cái tuyến (gland) nhỏ như hạt đậu. Sau này tôi biết nó chính là Trung Tâm Y Dược của cơ thể. Khi hít thở ra vào nơi đó, là đem hạt nguyên tử của thanh khí điển vào, nó lọc lấy tinh hoa của trời đất rồi bổ sung cái tuyến đó để biến chế thành linh dược, giúp cơ thể chữa lành tất cả mọi thứ bịnh nan y đang có và giúp rất khỏe mạnh, trẻ trung lâu dài. Thượng Đế là kiến trúc sư của thể xác chúng ta, Ngài biết chính xác chức năng của từng bộ phận một trong cơ thể và tất cả những bí mật của nó. Sáng tạo ra một cơ thể siêu diệu để phối hợp với thiên nhiên siêu diệu, Thượng Đế quả thật là quá sức... siêu diệu.

       Khi tôi nói đến Thượng Đế (TĐ) là nói một sinh lực sống bao trùm cả vũ trụ chứ không phải TĐ trong kinh sách của tôn giáo. Không thể giới hạn TĐ qua kinh sách và không thể nhốt một đấng Chúa Tể cả càn khôn trong văn tự. Kinh sách dạy con người làm lành lánh xa tội lỗi, nhưng thực sự chứng nghiệm được Ngài trong tâm và trong cuộc sống là chuyện khác. Chính vì sự nông cạn này mới có chiến tranh tôn giáo, bên nào cũng nhân danh TĐ của mình rồi tàn sát bên kia. Không có gì trái đạo cho bằng những cuộc 'Thánh Chiến', nhân danh TĐ hay vị Thần của mình để đi chinh phục tàn sát những ai không thần phục tôn giáo mình. Kinh sách dạy rất đúng nhưng chúng ta phải rước Thượng Đế vào lòng và sống với Ngài thường xuyên thì mới hiểu rõ TĐ hơn. Vì Ngài nằm trong tâm mỗi người, mỗi vật, mỗi thú, mỗi sự sống. Ngài không chỉ nằm trong một cuốn sách hay trong tôn giáo mà Ngài còn hiện diện trong mỗi tế bào, mỗi hạt nguyên tử, từng hạt cát, từng giọt nước, trong thân xác mỗi một người, và hiện diện ở ngay mọi hoàn cảnh trong cuộc sống. Tôn giáo vì con người tại thế gian mà tạo ra. Trên Trời không có đạo Chúa hay đạo Phật hay đạo Hồi, đạo Lão, đạo Khổng bởi vì tất cả các Ngài đều là Một. Một Đạo duy nhất trong vô lượng tầng trời của Đức Ngọc Đế. Tất cả những bậc Thánh Nhân đó đều là hoá thân của Ngài. Nhiều lần người ta hỏi tôi đạo gì thì tôi cứ ngớ ra không biết trả lời ra sao. Tôi không biết cái đạo mình đang đi gọi tên là gì, tôi chỉ biết có Thượng Đế đã và đang sống với tôi qua da thịt xương máu và trong tâm hồn. Tất cả những gì chúng ta đang mang đều là của Ngài, không có cái gì là của chúng ta. Chúng ta đâu có làm chủ được lúc chào đời và giây phút lâm chung đâu.


Muôn Mặt

       Ngài đã có thể chế ra hàng ức hình hài khác nhau, thì Ngài cũng có thể hóa thân bất cứ dạng gì để làm việc. Cho nên, Thượng Đế là mọi trạng thái. Mỗi sinh vật, thực vật, và mọi sự sống trong vũ trụ đều mang thần tánh của Ngài. Vì vậy, tất cả chúng sanh đều là Ngài. Tánh tình và sự suy nghĩ của mỗi sinh vật và mỗi người trong 7 tỷ người trên thế gian là mỗi khía cạnh của TĐ. Chúng ta phân ly ra từ Ngài, mỗi người sẽ mang một trạng thái của Ngài. Mỗi phần hồn đều có một nhiệm vụ. Chân lý này được thể hiện ngay trong chính địa cầu: Biển và giọt Nước. Biển là tổng hợp những phân tử của Nước. Tất cả những giọt Nước gộp lại thành ra Biển. Nhưng một giọt Nước không thể là Biển và không có sức mạnh vĩ đại như Biển. Mỗi một hạt mưa phân thân từ Biển sẽ phải trải qua mọi hoàn cảnh, mọi trạng thái, và rồi cũng phải tìm đường về Biển lớn. Tuy khác nhau về số lượng nhưng cả hai đều là Nước, đều mang thần tánh giống y nhau. Không có những giọt Nước thì không có Biển, không có chúng sanh thì Thượng Đế cô đọng.

        Chính vì Thượng Đế nằm trong chúng ta và thần linh của Ngài thể hiện qua cái Tâm với mọi trạng thái cho nên nó rất là đáng sợ mà mỗi người chúng ta phải luôn sáng suốt cảnh báo. Nó dao động lên xuống, rẽ trái quẹo phải từng giây, từng phút trong một ngày. Bởi vì nó quá linh ứng, nó là linh thần của Thượng Đế cho nên nó sn sàng thực hiện mọi trạng thái của Ngài trong đời sống chúng ta. Bạn ngồi nghĩ lại xem từ sáng đến tối, từ hôm qua đến bây giờ, bạn đã trải qua bao nhiêu tâm trạng? Từ những trạng thái nặng trược như giận hờn, nghĩ xấu người khác, tham lam, nói dối, ham ăn, mê ngủ, tham dục, nghĩ bậy, chê bai, nổi nóng sân si, mệt mỏi, chán nản, ác ý, ganh tỵ, so đo, ghen tuông, bực tức, ích kỷ, keo kiết, buồn rầu, hung hăng, lạnh lùng với kẻ nghèo, bợ đỡ người quyền thế, tính toán lợi dụng, lường gạt,.... cho đến những ý nghĩ thiện lành lẫn lộn trong đó. Nếu bạn chú ý sẽ thấy, suốt ngày những tư tưởng này len vào óc mình trong từng phút. Những cái tốt và xấu lẫn lộn trong đó. Cho nên, chúng ta cũng đang sống với mọi trạng thái của TĐ từ lúc sanh ra đến lâm chung. 

      Ngay khi linh hồn chúng ta tiến hoá cao hơn, nó cũng sẽ nằm trong những trạng thái của Thượng Đế, nhưng gom gọn hơn, càng mạnh hơn vì gần Ngài hơn. Và sẽ hiệp nhất cùng Ngài. Khi một phần hồn tu luyện và đoạt huyền cơ vũ trụ thì họ sẽ lập một cõi trời riêng cho họ, trong đó biến hoá có tất cả những gì đẹp nhất, kỳ ảo nhất, và trí tuệ vô biên. Chư Phật là một ví dụ, hoặc chư Tiên. Tuy nhiên, họ có thể dừng nơi đó hoặc tiếp tục "chiết" hồn vào thế gian để tu luyện thêm. Chư Phật muốn tiến cao hơn và mạnh hơn, quyền lực hơn thì cũng phải làm như vậy. Các Ngài muốn hòa nhập vào Thượng Đế thì phải hợp tác với TĐ để học cái Trược. Bởi vì, Phật chỉ có thanh nhưng không có trược, có thiện nhưng không có ác, nhưng TĐ nắm quyền điều hành cả thanh và trược, cả ác lẫn thiện để vận chuyển cả càn khôn. Ngài nắm được luật hoá sanh của đống phân là nắm được sinh mạng của tất cả sinh linh trên mặt đất. Cho nên mới gọi là toàn năng, toàn giác, và hiện diện ở khắp các nơi, là tất cả mọi vật. Và chính các bạn đều có thần tánh y như Ngài, bởi vì chính chân linh các bạn là từ Ngài. Ta là Thượng Đế, Thượng Đế là ta. Như giọt mưa và biển lớn vậy.


Gương Soi

       Nhiều người trong đầu cứ ám ảnh một ông Trời cao xa, uy nghiêm, nghiêm nghị này nọ. Điều đó cũng đúng, nhưng đó chỉ là một trong nhiều trạng thái của Ngài. Muốn tìm TĐ, các bạn không cần đi đâu xa hay làm việc gì vĩ đại hết. Bạn có thể tìm Ngài ngay trong bạn. Ngày nào bạn thấy được hồn mình ra sao là thấy được một phần chân dung TĐ. Nhưng để thấy thật sự Đấng tạo ra sinh lực sống khắp vũ trụ thì phải tu luyện cao hơn ông Phật. Lúc đó nguyên linh mới đủ mạnh mà phóng vào cõi Thái Hư, vượt qua lửa trời để diện kiến Ngài. Nhưng thấy hay không thấy được TĐ không quan trọng bằng thấy được bản tánh của mình để hiểu vị trí của mình đang đứng ở đâu trong cái thước dây từ trược tới thanh, từ dữ tới hiền, từ xấu tới tốt, của TĐ. Tâm bạn ra sao, bạn thấy ông Trời ra sao là bạn đang ở trạng thái đó, như tấm gương vậy. Bạn phủ nhận TĐ thì chân linh bạn biến mất, bạn sẽ sống vô hồn và sẽ sa vào ác nghiệp. Bạn thấy ông TĐ dễ thương thì ổng là một em bé, bạn thấy ổng dịu dàng từ ái thì ổng là Quán Thế Âm, hoặc Mẹ Maria. Bạn thấy ổng uy vũ khí phách ngút trời thì ổng là Quan Thánh, hoặc nếu bạn hung ác dữ tợn thì Ngài sẽ là Diêm Vương chờ bạn. Bạn hết lòng tin Ngài và giữ đúng và hành đúng luật thì Ngài sẽ là người bạn thân luôn bên bạn để dìu dắt bảo vệ bạn. Dù TĐ vô hình vô tướng vô sắc vô âm thinh nhưng Ngài luôn bên trong bạn đó. Khi bạn đau khổ là Ngài cũng đau khổ, bạn thanh tịnh thì Ngài cũng thanh tịnh, sợi dây thiêng liêng luôn luôn nối liền bạn với Ngài. Cha đâu con mãi đi tìm, ai dè Cha đã âm thầm trong con.

       Đối với tôi, TĐ rất đơn giản, dĩ nhiên, vì sao lại là phức tạp? Tôi chỉ biết tôi rất cần Ngài trong thế giới ảo này, cũng như Ngài rất cần chúng ta trở về nguồn cội với hàng tỷ kiến thức và sản phẩm trí tuệ hoặc pháp lực tu luyện thu về từ các cõi. Chúng ta cần Ngài để sống, Ngài cần chúng ta để càng vĩ đại hơn.  Bạn hãy xem cái clip này để coi bạn hiểu gì:


Ông Trời Và Cô Gái
 


Thượng Đế Và Phật

Phật, một người làm chủ âm và dương
Đa số người học Phật có một sai lầm rất nguy hiểm đó là kẹt trong văn tự và phủ nhận sự hiện diện của TĐ. Lỗi lầm lớn nhất là nhầm lẫn Thượng Đế với các 'Vua Trời', chư Thiên, các 'Thiên Đế', như trong kinh điển thường nhắc đến. Vua Trời chỉ cai quản cõi riêng của họ chứ không cai quản cả vũ trụ. Cũng giống như bạn đang cai quản một quốc độ bản thể nhưng trên chúng ta còn Thượng Đế. Phật giáo chỉ tin ở chư Phật, thờ lạy, tôn kính chư Phật mà quên một điều là cả càn khôn vũ trụ mà chư Phật đang được hưởng đều do TĐ tạo dựng. Chư Phật thành đạo nhờ ai? nhờ gì ? nếu không có chúng sanh, không có không khí, không có thức ăn, không có áo quần, không có sự thử thách, không có quả địa cầu, Thích Ca có thành đạo được không? Không nhờ bát sữa của cô gái thì Ngài đã bỏ mạng lâu rồi. Ngài mượn cái xác của ông Trời để hiệp nhất âm dương, thâu tóm ngũ hành và đem vốn đó về trời để lập một quốc độ riêng cho Ngài. Không có linh thể Trời ban cho, chư Phật sẽ trắng tay và sẽ không có ông Phật nào hết. Không có Nhân thân, không có Âm Dương và Ngũ hành là sẽ không có ông Phật ! Trong lúc Phật Giáo phủ nhận sự hiện diện của TĐ nhưng chính Ngài Thích Ca đã công nhận TĐ. Trong kinh Phật  có nói đến Phật Tổ, vậy Phật Tổ là Ai ? Thưa, thì là Tổ là Trùm của ông Phật đúng không?  Tổ của ông Phật chính là Cha của ông Phật, là Thượng Đế. Chư Phật thành đạo nhờ có cái Xác của Thượng Đế ban cho để luyện đạo, cộng với Hồn Tâm để có trí tuệ mới giác ngộ chân lý, Xác và Tâm cũng do TĐ mà có. Ngài nắm hết sự vận hành trong vũ trụ, trong từng tế bào, từng sợi thần kinh, mạch máu, cho đến không gian, thời gian, và muôn ức hành tinh. Chư Phật không có khả năng làm chuyện này ! Phật chỉ là một con người như chúng ta, Phật không thể điều hành vũ trụ. Chiết tự của chữ Phật là chữ Nhân cộng với cái khung có hai luồng điển Âm Dương. Vậy Phật là con người, là một trình độ tiến hoá chứ không phải một ngôi vị. Chư Phật chỉ làm chủ được ngũ hành ngũ tạng của mình chứ không làm chủ được vũ trụ. Nhưng Phật là con cưng của TĐ, là tinh hoa của vũ trụ. Trong kinh Phật có nói câu " Nhất khỏa Viên Quang hàm vạn tượng", một khối Sáng Tròn chứa hết sinh linh sự vật, đó là chư Phật đã thấy được TĐ.

       Nếu học Phật mà không thông suốt điểm này là tương lai bạn vô cùng nguy hiểm bởi vì chư Phật đã ngộ được chân tướng của thế gian là ảo. Họ thành công rồi thì sẽ rời bỏ thế gian này. Nếu chúng ta còn khư khư ôm các Ngài, cầu xin khấn vái các Ngài phù hộ là chúng ta đang cầu xin Ma vương. Người ta đã học hỏi tiến hoá biết bao kiếp, học gần hết mọi trạng thái của ông Trời và cuối cùng chiến thắng phàm ngã, thâu gọn được ngũ hành, hiệp nhất âm dương Nhâm Đốc, mới được ngày vinh quang. Chúng ta làm biếng, mê trần, tham dục, đầu óc si mê, mà yêu cầu Phật ban cho này nọ thì đâu có công bằng. Cái tâm lợi dụng thần thánh không ai chứng. Người ta rất là khổ công mới đoạt được huyền vi trời đất thì chúng ta phải theo tấm gương đó mà đi chứ không nên van xin ỷ lạiÔng Phật là một quan trong triều đình, trên ông quan còn có Vua. Chúng ta đi thẳng tới ông Vua có phải mạnh hơn gấp vạn không?  Nhưng mà muốn tiến về với Thượng Đế, chúng ta phải đi qua trình độ Phật: học nhẫn, học từ bi, học dũng chí. Phải gom thu nhiều trí tuệ từ nhiều kiếp lắm mới làm được chuyện đó. 



"Có tất cả là không có gì hết"
Một người xưng mình là học Phật thì phải hành y như ông Phật. Từ nghiên cứu giáo lý triết lý vòng vo cho đến giải thoát là hai còn đường nghịch nhau. Kẹt trong văn tự là tự gây phiền não, tâm tánh sẽ rối loạn thêm. Dù có thông làu thuyết giảng thiên kinh vạn quyển đi nữa, chúng ta vẫn phải đối phó với chính bản tánh xấu xa của mình. Thất tình lục dục là những luồng uất khí từ ngũ tạng và khối óc, văn tự và kiến thức không thể giải chúng ra đuợc. Nếu muốn có trình độ như ông Phật thì phải suy nghĩ và làm như ông Phật, không có bất cứ cách nào khác. Ông Phật đã buông bỏ tất cả, dứt khoát chuyện đời, tu với thú dữ trong rừng già, tham thiền gom tụ thần lực để khai mở trí tuệ. Ngài không hề quỳ lạy cúng bái ai, không đốt nhang cúng kiến, không tụng kinh gõ mõ, không hề dựa vào kinh sách, không cần đi chùa, không chấp chay mặn, không thờ lạy hình tượng. Ngài tự mình gom thần lực để khai phá những bí mật trong linh thể và đã thành công sau nhiều năm khổ hạnh luyện đạo. Người học đạo ngày nay đã đi ngược lại hoàn toàn đường lối của Ngài

       Hiểu chân lý rồi chúng ta còn phải luyện đạo nữa. Phần hồn đã biết đường đi nhưng còn phải dìu dắt cái xác. Thân thể chúng ta là một Kinh Điển Vô Tự, bởi vì trong đó chỉ có Kinh mạch và Điển quang. Nó là một báu vật không chữ với kỳ kinh bát mạch, luồng điển âm dương và ngũ hành, phối hợp cùng Ngươn Thần để tạo một kỳ công vô địch, đó là con đường chư Phật đã đi. Đó là lý do tại sao Thượng Đế ân ban cho chúng ta một thể xác huyền vi này. Ngài đã dùng nó để đào tạo những dũng sĩ thông minh để giúp Ngài quản lý càn khôn. Bất cứ vị thiêng liêng nào từ bất cứ cõi nào muốn thần lực và pháp lực mạnh hơn, cao hơn, đều phải vào trường thi thế gian này qua thể xác. Thế gian này rực lửa, sinh động, đủ mọi sắc thái, muôn vàn trạng thái, là một nơi vô cùng nguy hiểm. Bạn thấy nội cái dục thôi mà nó hút các bạn luân hồi mãi mãi. Một kiếp làm vua 100 kiếp ăn mày là vậy. Vị nào mà dám nhảy xuống đây là gan cùng mình vì đi nhiều mà về không bao nhiêu. Ngày nay các bạn đọc và hiểu thì phải có gan trở về, còn muốn tiếp tục ở lại thì cứ ở lại làm những giọt nước kẹt lại trong ao tù nước đọng.


Thượng Đế và Thánh Kinh

Kinh Thánh luôn luôn kêu gọi mọi người phải vinh danh Đức Chúa Trời, tuân theo những lời răn dạy và chỉ một lòng thờ phượng Ngài. Chúa Trời có nghĩa là Chúa tể các tầng trời, các hành tinh, các cõi. Cũng là ông TĐ thôi, là God, là Phật Tổ. Đọc đọan này, có thể nhiều người tin Chúa nói tôi khùng. Bởi vì đối với họ chỉ có Đức Chúa Trời, ngoài ra đều là tà đạo. Nhưng nếu các bạn có sự soi dẫn thật sự thì sẽ thấy khác hiểu khác. Còn nếu mình ôm cứng ngắc những lời trong kinh thì chính mình giới hạn Thần Tánh của Đức Chúa Trời. Đối với tôi, những lời dạy dỗ trong Kinh từ Jesus vô cùng tuyệt vời và cao siêu. Ngài đã dạy chúng ta về luật nhân quả, lòng từ bi, hạnh hy sinh, hạnh nhẫn nhục, sự lễ độ, hiếu thảo với cha mẹ ông bà, cư xử trung nghĩa,.... "Mắt đền mắt, răng đền răng" hoặc " Ai chơi gươm sẽ chết vì gươm..." đó là sự quả báo và nhân quả. Nói chung, kinh thánh dạy chúng ta Bi Trí Dũng, Ngũ giới (qua Mười Điều Răng), Tam Cương Ngũ Thường, Công Dung Ngôn Hạnh,.... tất cả đều được dạy dỗ rất chi tiết, đầy đủ. Tôi rất mong các bạn hãy đọc toàn bộ Kinh thư này để sống tốt hơn và hiểu Thượng Đế hơn bởi vì Kinh này là kim chỉ nam rất tốt cho cuộc sống bạn. 



Hà hà...cô Eva có cái rốn ! 
Má cô là ai ?
Trong Sáng Thế Ký của kinh có nói lúc khởi đầu hết, Thượng Đế lấy cát bụi rồi "hà" sinh khí vào đó, tức thì có sự sống đầu tiên là anh Adam. Sau đó rút từ xương sườn Adam ra thành cô Eva. Hai người sống trong vườn địa đàng và có tất cả mọi thứ. Tuy nhiên, TĐ chỉ cấm không được ăn "trái Cấm" vì khi ăn vào là trở nên "hiểu biết". Sau đó thủy tổ của chúng ta bị đuổi ra khỏi vườn Địa Đàng vì cô nàng không tránh được sự cám dỗ là ăn trái "hiểu biết" đó. Khi đọc đoạn này, chắc chắn nhiều người cho là mơ hồ, không thể tin hoặc không hiểu. Đối với tôi, việc này vô cùng thiêng liêng và sâu sắc. Nó rất chính xác y như nguyên lý của vũ trụ. Việc "hà" sinh khí chính là TĐ đã "chiết hồn", phân Linh Thần Ngài vào cõi vật chất cho mục tiêu tiến hóa tâm linh. Adam và Eva tượng trưng cho Lưỡng Nghi phân ra từ Thái cực/Vô cực là TĐ, từ Khối Dương nẩy sanh ra khối Âm (xương sườn), giống như mặt Trăng hiện hữu nhờ mặt Trời, trong Âm có Dương và ngược lại. Và việc ăn trái cấm, đó là sự khao khát muốn hiểu biết thêm về mọi trạng thái thần tánh của TĐ, của một linh hồn non nớt để rồi phải bị trục xuất ra khỏi Thiên Quốc mà sa vào thế gian để học hỏi tiến hóa, học cái chưa từng biết, để được biết và phong phú hóa linh hồn. Một câu chuyện trong kinh thánh để lại rất chính xác với một chân lý quá tuyệt vời. Đó là một kịch bản của ông Trời để đưa các Nguyên Linh vào nơi cõi phù sanh để học hỏi tiến hóa tâm linh.


       Người học Kinh Thánh không nên nghi ngờ và bác bỏ giáo lý của Phật. Việc ông Thích Ca là sự kiện lịch sử có thật qua những giáo lý siêu diệu không ai có thể tự chế biến dàn dựng được. Giáo lý đó đóng góp cho hàng tỷ người trên địa cầu và ổn định thế giới. Sự thành công của chư Phật là nằm trong chương trình giáo dục tâm linh của Đức Chúa Trời và những giáo lý đó cũng là từ Thần Tánh Đức Chúa Trời mà ra. Trong lịch sử loài người, không phải chỉ có Ngài Thích Ca là thành công mà đã có vô số người đã đạt đạo một cách âm thầm. Nhưng họ không có nhiệm vụ giáo hoá vì họ không nằm trong sự an bài sắp đặt bởi Thượng Đế. Hằng hà sa số chư Phật đã thành đạo nhưng chỉ duy nhất Thích Ca là đi giáo hoá, theo chỉ định của TĐ. Jesus cho Phương Tây và Thích Ca cho Phương Đông, đó là một sự tính toán rất chu đáo để mang ánh sáng cho nhân sanh tại địa cầu. Vì vậy, người học Kinh Thánh không nên có thành kiến với Đức Thích Ca và các tôn giáo khác. Công nhận Thích Ca là trân trọng sự cứu độ của Đức Chúa Trời đối với những linh hồn sống theo giáo lý này. Đã tôn vinh Ngài là Toàn Năng Toàn Giác thì phải hiểu diễn biến của Ngài là muôn mặt để tận độ nhân sanh qua tất cả mọi phương tiện. Thích Ca là con cưng của Đức Chúa Trời vì ông đã biết sử dụng kho báu được ban cho là Thể Xác để trở về hiệp nhất với Tổ của mình. Học Kinh Thánh nhưng chấp nhận giáo lý của Thích Ca thì sẽ hiểu Đức Chúa Trời nhiều hơn ở trạng thái khác. Tâm thức các bạn sẽ phong phú hơn, đức tin các bạn sẽ mạnh hơn vì hiểu được sự vi diệu của TĐ. Không ai phạt các bạn đâu, starboy dám nói điều này trước Đức Chúa Trời. Sự trở lại trong Ngày Phán Xét của Jesus và Hội Long Hoa của Ngài Di Lạc cũng từ một Thần Linh thôi. Tấm gương nhẫn nhục của Jesus đã để lại ánh sáng cho 3 tỷ linh hồn trên mặt đất rồi đây sẽ toả sáng khắp hành tinh qua nhục thân của Đức Di Lạc trong kỷ nguyên mới.


*

       Cho nên, tin vào Đức Chúa Trời thì phải thấy Ngài dạy dỗ trong từng việc nhỏ trong cuộc sống thì đức tin sẽ không bị mất khi có những biến cố. Không có đạo nào là độc nhất, đúng nhất. Chỉ có Chân Tâm của chúng ta mới là độc nhất đúng nhất, vì Chân tâm của chúng ta là Hồn Điển thiêng liêng của Thượng Đế, đúng như Thích Ca tuyên bố " Thiên Thượng Thiên Hạ Duy Ngã Độc Tôn". Đó chính là cái 'Tôi', cái 'Tôi' cao quý độc tôn nhất từ TĐ, là tối cao trong vũ trụ. Chẳng phải lời Chúa đã dạy trong thánh kinh, " thân thể các ngươi là đền thờ Cha ta sao ".



Cho nên khi hiểu thấu điểm này thì các tôn giáo không hề có bất cứ sự mâu thuẫn nào. Bất cứ điểm nào cũng đều ăn khớp nhau, chỉ khác từ ngữ thôi. Đã gọi là linh hồn điển quang ánh sáng mà, vào trong xác nào mà không được. Ông Trời "rải" nhân sự khắp nơi trên địa cầu tùy theo trình độ địa phương. Trong trời đất có âm có dương, có nội có ngoại, thì các tôn giáo tại thế gian cũng có cái ẩn cái hiện, cái nhập thế cái xuất thế để phù hợp với mọi căn cơ của chúng sanh. Cái đó gọi là Tình Trời Tận Độ: không bỏ sót bất cứ ai.





Linh Hồn


       Bạn có thấy từng câu viết của tôi khiến bạn vui, buồn, khó chịu, hay gì gì đó không? bởi vì đó chính là tầng số rung động của phần hồn, truyền đạt điện năng qua khối óc và tay chân để diển đạt luồng điển từ phần hồn của tôi qua đến phần hồn của các bạn. Nếu không có linh hồn, tôi không thể tạo ra dòng ý điển đó tải qua bạn. Nếu bạn không có linh hồn, bạn không thể tiếp thu ý điển của tôi. Phía sau lớp vỏ bọc bên ngoài, chúng ta còn có linh hồn sống động tràn đầy năng lực vô tận. 

       Chúng ta đang ôm một thể xác mầu nhiệm nhưng sự hiểu biết mỗi nguời chỉ qua đôi mắt. Chúng ta chỉ dùng con mắt để thấy, rồi kết luận mọi việc từ con mắt. Vì vậy sự hiểu biết xa hơn nữa về thế giới này trong mỗi người chúng ta rất nông cạn trừ ra bạn phải đóng con mắt thịt đó lại.

       Khi nói đến Linh Hồn, các bạn cũng đừng quá nhạy cảm với danh từ này, dù gì nó cũng chỉ là một biểu tượng để diễn đạt một cái gì đó thông minh, nhanh lẹ, sáng suốt. Bạn có thể gọi nó là Tâm, Ý thức, Sự Sáng Suốt, hay Năng Lực, hoặc Sức Sống,.... bạn có thể thay thế bất cứ từ nào bạn muốn thì NÓ vẫn là NÓ! Nhưng điều hiển nhiên nhất mà các bạn thấy rõ đó là sự khác biệt giữa một xác chết trong nhà xác và một người đang đọc những dòng chữ này. Cái xác đó nằm cứng đơ, không còn suy tư linh động bay nhảy ăn uống, nó bất động vì đơn giản thôi, nó mất đi năng lực sống cũng như một người máy đã bị tắt hết điện. Khi dòng điện cuối cùng rời khỏi người máy đó, nó chỉ còn là một đống sắt vô tri. Dòng điện đó mới chính là sự sống của người máy đó, không có nó thì người máy không thể cử động, làm toán, nói, cười, chớp chớp đèn,.... Vậy thì dòng điện dưới bộ giáp người máy đó chính là sự sống của nó. Nó sống động nhờ dòng điện. Cái gọi là "người máy" không phải là đống sắt đó, mà là dòng điện. Cái gọi là "Tôi" không phải là cái xác này mà là linh hồn.



Cũng vậy, các bạn ngồi đây mà đọc bài của starboy, mắt liếc từng dòng, trí óc làm việc xét đoán coi ông này viết hợp lý hợp tình không. Bạn không thể làm được việc này nếu bạn không có một nguồn Sống vô hình đang ngụ bên trong lớp vỏ bọc này. Ngoài sự suy tư, bạn còn có Tình Cảm, phải nhớ cái này. Tình Cảm là một sự rung động kỳ lạ nhất khiến chúng ta khác hẳn với một người máy. Một người máy có thể làm toán nhanh và đúng hơn chúng ta nhưng sẽ không bao giờ biết khóc biết cười biết yêu, ghét, giận, hờn, và sân si. Khoa học có thể program sự khóc, buồn vui ... cho một người máy nhưng không thể tạo ra chúng khóc, vui, sung sướng vì rung động. Khoa học dù có tiến bộ đến đâu cũng sẽ không bao giờ có thể tạo ra một người máy có tư duy và tình cảm y như con người. Đơn giản là bởi vì họ không thể chế tạo được Linh Hồn. Sự khác biệt giữa một con người và một đống sắt vụn là vì chúng ta có Linh Hồn! Một nguồn Sống linh thiêng, linh động, phát xuất từ Thượng Đế.



Một người vô thần thường chối bỏ con người có linh hồn, vậy chứ anh lấy gì mà chối bỏ? nếu anh không có nguồn tư duy linh động trong anh thì biết gì phải và trái, đúng hay sai mà đưa ra kết luận. Cái "biết" anh đang có để phủ nhận một sự kiện là gì vậy ? giờ phút hấp hối anh có "biết" sợ không? anh sẽ khóc? Anh có "thấy" lạnh ? hối tiếc? khủng hoảng? bối rối ? cô đơn ? Anh có thể chứng nghiệm có linh hồn hay không trong giây phút cuối cùng đó! Giây phút cuối của cuộc đời luôn luôn Anh sẽ sống rất thật với chính mình, sẽ đối diện với nó để hiểu rằng "một cái gì" đó sắp lìa bỏ thể xác. Có một người cả đời vô thần, trước khi chết thốt lên rằng "Tôi sẽ đi gặp các bác Lenin, Các-Mác". Chết là hết rồi mà, cái xác rữa nát trở về với các bụi thì lấy cái gì đi thăm tổ tiên của ông??? Vậy hai ông kia vẫn chưa chết? hay linh hồn bất tử? Và, ông vẫn tiếp tục sống, sau cái gọi là chết ?

       Lúc còn bé, tôi được bà Ngoại và các Dì cưng nên xin về nuôi một thời gian. Ngoại hiền lành kỳ lạ, suốt đời tôi chưa bao giờ thấy bà la rầy lớn tiếng với bất cứ ai, nhiều lắm là lúc đánh Tứ Sắc thì cự nự chút đỉnh vì bị ai đó phỏng tay trên, sau đó lại cười hiền lành, tối ngủ ngái khò khò quên hết. Bà tụng kinh niệm Phật hàng ngày không sót 1 ngày nào, ăn chay, ở giá hơn 50 năm kể từ ông mất. Bà không bao giờ ăn thịt bò vì lúc còn trẻ đã thấy cảnh con bò rơi nước mắt khóc lúc sắp bị đem đi hành hình. Cách đây hơn 10 năm, một buổi sáng thật đẹp, sáng hôm đó tôi đang ngủ thì giật mình dậy, đột nhiên nhớ đến Ngoại mình kỳ lạ, mười phút sau đó, người nhà báo cho tôi biết rằng Bà đã qua đời ở tuổi 95. Trong thời gian 7 ngày sau đó, Bà đã về thăm tôi 2 lần, và lần nào cũng đến như sao xẹt. Tôi không thể diển tả đúng sự di chuyển của Bà ra sao, chỉ biết lúc tôi ngủ, Bà đến thăm tôi nhanh hơn một ánh sao đi, ôm tôi và khóc trong sung sướng. Người đã thoát ra khỏi nhục thể nặng nề chậm chạp sau hơn 90 năm dài, vui mừng sung sướng "xẹt" đến ôm chầm lấy tôi bằng tia sáng. Bà không còn hình tướng, không còn chân dung, chỉ còn sự cảm nhận, và tôi nhận ra Bà ngay tức khắc. Bởi vì tôi đã công phu hành thiền lâu năm, người thân bên kia thế giới muốn tiếp xúc với tôi rất dễ đối với họ, không có gì là lạ hay thắc mắc. Rồi 6 năm sau đó, người Dì thân yêu của tôi cũng lâm bịnh nằm trên giường trong một thời gian dài. Dì tôi được một người giúp việc chăm sóc và một chiều nọ, tôi ghé thăm với gia đình đông đủ quây quần, trong lúc mọi người bận rộn thì chị giúp việc này kể cho tôi biết cách đó 3,4 ngày gì đó, chị ta nằm mơ thấy Ngoại tôi về trong ánh sáng trắng, dặn dò hãy tắm rửa cho Dì tôi sạch sẽ, "3 hôm nữa Bà sẽ đến đón cô 6 đi ". Tôi nghe thì nghe nhưng không để ý lắm, vì đi hay ở đối với tôi không có gì quan trọng, sanh sanh tử tử đâu phải chỉ có lần này. Sau đó tôi vào phòng Dì tôi và lúc đó không có ai chung quanh, Dì tôi quay qua nói với tôi rằng "Dì 6 xin Chúa sẽ không trở lại thế gian này nữa", tôi nghe và không nói gì hết. Lẽ ra ít nhất tôi cũng phải nói vài lời an ủi, nhưng tại sao tôi chỉ im lặng. Ba hôm sau, Dì tôi lìa đời trong giấc ngủ. Ngoại và Dì tôi gắn bó suốt đời bên nhau, lúc yên nghỉ cũng nằm cạnh nhau tại một nơi rất đẹp. 

       Câu nói  "...sẽ không trở lại thế gian này nữa", một công án độc đáo rất chân thật của một người Công Giáo suốt đời tin Chúa, nhưng....tại sao có việc trở lại hay không trở lại ? Gia đình tôi 1/2 Tin Lành, 1/4 Công giáo, 1/4 Phật giáo. Mấy người Phật giáo thì không nói làm gì, nhưng một người Công Giáo suốt đời không bao giờ tin về luân hồi thì tại sao lúc sắp về lại nói câu này? Linh Thần của con người lúc biết buông bỏ tất cả rất là trong suốt, họ hiểu và thấy tất cả, giây phút đó xoá bỏ hết mấy thứ triết lý vòng vo có có không không của vạn kinh thư. Một người vô thần và một người hữu thần đều có cái thấy như nhau trong giờ phút lâm chung: họ biết sẽ rời bỏ thể xác, và bất tử.

       Cho nên, cái Linh Thần đang ngụ bên trong bạn phải có. Bạn chính là Linh Thần, bạn không phải là cái xác. Không có Linh Thần thì bạn không thể tranh luận, đi đứng, nghiên cứu tìm tòi bất cứ gì. Bạn đang chỉ huy cái xác, bạn muốn gì là nó phải làm theo. Thậm chí bạn muốn tự tử thì cái xác nó cũng bị điều khiển như ý bạn, bạn muốn chết kiểu nào nó làm theo kiểu đó. Bạn thấy chưa? cái xác của bạn chỉ là một lớp áo bên ngoài, nó không biết gì hết, mà cái phần ý thức tất cả mới chính là bạn. Bởi vì bạn mới chính là linh hồn. Bạn ngồi đây đọc bài này là cái Hồn bạn đang thu nhập qua đôi mắt. Không có đôi mắt, bạn vẫn "cảm nhận" được tất cả.



Có sự sống sau khi chết không?
Nhảy qua hàng rào thì biết liền !
Việt Nam ta là một môi trường dễ hiểu nhất về linh hồn, thiếu gì chuyện lên đồng, nhập xác, gọi hồn, cầu cơ, ma quỷ... toàn chuyện mê tín thấp quá nhưng cho thấy linh hồn là có thật. Dù bạn là người Công Giáo hay Phật Giáo, chê bai việc đó là ma quỷ này nọ nhưng nó cũng đủ cho thấy ma quỷ là gì nếu không là những linh hồn hư hỏng lúc còn sanh tiền. Trên thế giới có hàng triệu câu chuyện về thế giới vô hình và về linh hồn, trên internet cũng đầy rẫy những chuyện về khoa học huyền bí, và trong thư viện, bạn có thể thấy đầy sách vở tài liệu về thế giới 'bên kia' cửa tử. Nhiều câu truyện được ghi chép lại bởi các bác sĩ, những khoa học gia về sự sống sau cái gọi là chết. Họ nói rằng, cái chết là bắt đầu một cuộc sống mới. Tức là bạn vẫn tiếp tục sống, Linh Thần bạn vẫn tiếp tục sống. Không lẽ tất cả đều là tưởng tượng hay điên hết hay sao? Nếu bạn chối bỏ linh hồn tức là quá mâu thuẫn với chính bạn.

Linh hồn là một sự thực rất đơn giản và hiển nhiên. Không cần phân tích, đào sâu rồi tìm cách chứng minh qua khoa học, sách vở tài liệu làm gì cho mất thời giờ.


Nguồn Cội Của Bạn:

       Cái câu Nhất khỏa viên quang hàm vạn tượng, đó là ông Thích Ca nói về một khối tròn cực sáng là Thượng Đế, có chứa muôn sự sống trong đó. Đó là Linh Thần của bạn tách ra từ Thượng đế. Bạn, và muôn loài vạn vật đều là chiết Hồn của Thượng Đế. Giống như con của bạn chính là chiết thân ra từ bạn. Tuy hai nhưng là một. Tuy một nhưng là hai vì trình độ khác nhau rất xa. Cho nên sự phỉ báng, phủ nhận Thượng Đế sẽ như người Con chối bỏ Cha Mẹ mình, nói rằng " tôi tự nhiên có, không có cha mẹ nào hết ". Vừa phản khoa học, vừa lòi cái ngu vĩ đại. Bạn còn nhớ trong phần 1 nói về Genesis không ?



Tế Bào: một địa cầu trong bạn
" Thượng Đế nắn ra hình hài giống Ngài rồi hà sinh lực vào, tức thì biến thành vật sống". Các bạn đã đọc qua hai phần trước, thấy rõ cơ thể của bạn vô cùng siêu diệu không thể bàn luận hết được. Một tế bào trong người bạn vô cùng rộng lớn như một vũ trụ, vô cùng sinh động như một cõi Trời bao la, với muôn ức chúng sanh làm việc sinh sống trong đó. Nó không khác gì một địa cầu ngay trong bạn. Đó mới là nói Một tế bào thôi. Cơ thể của bạn có hơn 1 Ngàn Tỷ tế bào ! Cơ thể của bạn là một Niết Bàn. Một Quốc Độ vĩ đại. Bạn đang là một Tiểu Thượng Đế được đại phước cai quản một Niết Bàn cực kỳ mầu nhiệm. 1000 Tỷ tế bào là 1000 tỷ Quốc Độ, 1000 Tỷ tầng trời. Mỗi Nhân tế bào là một Vua Trời cai quản một tiểu thiên địa khác ngay trong bạn. Tất cả 1000 Tỷ quốc độ đó được điều hành từ Trung Thiên Thế Giới từ cổ trở xuống bởi Ngũ Hành qua cơ quan hành chánh của ngũ tạng. Và tất cả sẽ sụp đổ nếu không có sự hiện diện của Thượng Đế, đó chính là Bạn! Chính bạn là sinh lực sống của Niết Bàn mà bạn đang cai quản. Không có bạn, tất cả sẽ sụp đổ. Tuy bạn không làm gì hết trong việc hành chánh của cơ tạng, nhưng sự hiện diện của bạn chính là nguồn sinh lực của chúng. Thần Dân trong đó không thể sống thiếu bạn được, cũng như chính chúng ta không thể tồn tại nếu không có Đức Ngọc Đế. 

       Dù bạn không tin có TĐ hoặc phỉ báng TĐ cũng không nhằm nhò gì. Khi Thần Linh TĐ, tức là bạn, sa vào Niết Bàn bản thể, bạn "Hà" sinh lực thần lực của mình vào từng tế bào một, nhưng chúng vẫn chối bỏ bạn thì chẳng có sao hết. Bạn vẫn thương yêu từ bi với chúng. Làm sao những tế bào và thần dân trong đó biết bạn là ai mà bắt chúng tôn kính bạn hoặc phải tin là bạn hiện hữu? Bạn vô hình, vô sắc tướng, chúng không thể thấy bạn được, chúng không rờ mó bạn được. Có đứa nó sẽ nghiên cứu đủ thứ máy móc để tìm coi bạn là ai, nhưng không bao giờ được. Ngay trong Quốc Độ do bạn cai quản cũng rất nhiều thành phần lắm, tốt cũng có, xấu cũng có. Có nhiều thành phần nổi loạn, phỉ báng, chống đối bạn đó. Chúng tuyên bố không có bạn rồi bất chấp luật trời trong bạn rồi sống thác loạn vô đạo, vô thần, phát triển vô trật tự gây nên...ung thư, bệnh tật, đau khổ triền miên lây lan sang các cõi khác trong Quốc Độ của bạn. Trường hợp đó bạn phải làm sao đây? Bạn là Thượng Đế của chúng đó, bạn quyết định đi ! 


        Trong linh thể của bạn có Thiên Đàng, có Địa Ngục, có Hạ Giới, Dục Giới,... Trong đó có nơi hành hình thực phẩm qua dầu sôi vạc lửa của bao tử, có nơi thẩm định tội trạng của từng món ăn qua Gan, có nơi chuyển hoá theo bánh xe luân hồi để phân phối chúng đi khắp nơi trong quốc độ, có nơi hành xử tội trạng qua cối xay của ruột, và có nơi trục xuất vĩnh viễn vào A Tỳ địa ngục làm phân bón. Con mắt của bạn quá to, không thể thấy sự li ti có thật đang diễn ra hàng ngày ngay trong bạn đâu. Mắt thịt không thể thấy được thể xác của bạn tương ứng với không gian bên trên. Mỗi người là một vũ trụ với sa số tinh cầu biến hoá thành thể xác, cho nên mới có bày ra việc Cúng Sao Giải Hạn, Người xưa họ biết thuật nhìn Sao trên trời để biết vận mạng 1 người. Thể xác của bạn là một vũ trụ thu nhỏ, là một góc nhỏ Thần tánh của Thượng Đế thể hiện qua vật chất. Thể xác của bạn quá linh thiêng bởi vì Nó chính là Bản Sao của Thượng Đế. Đó mới chỉ là nói về cái xác thôi, cái phần được " NẮN " ra hình hài giống Ngài. Còn phần được "HÀ" Sinh Lực vào chính là Thần Linh của Thượng Đế chia ly nguồn cội mà giáng sanh vào thể xác. Ngài phân sinh lực của Ngài ra thành linh hồn chúng ta, gọi nôm na, chúng ta là một chiết hồn của Thượng Đế. Bạn chính là ông Trời con. 


       Bạn không tin hả? Bạn ngu thì cũng ngu bó tay ! ờ nhưng khi bạn khôn thì cũng vô cùng thông minh! bạn rất biết điều nhưng bạn cũng vô cùng ngang ngược. Bạn hèn nhát lắm nhưng cũng rất hiên ngang. Bạn nhịn nhục chịu thua giỏi lắm nhưng cũng vô cùng bất khuất đúng không? Ngay cả ông Trời mà bạn còn không ngán mà. Chuyện gì cũng muốn biết, lục lọi khai phá mọi phương diện, yêu thương cũng đùm bọc nuôi nấng mà chiến tranh thì cũng xuơng chất thành núi. Tình yêu, lòng từ bi của bạn bao la như biển cả, và đồng thời cái ác trong bạn cũng vô cùng ác. Trạng thái nào bạn cũng có được: bạn có tất cả mọi đặc tính của Thượng ĐếChân Thiện Mỹ của Thượng Đế bạn đều gom đủ. Bạn thấy phần Hồn bạn vĩ đại chưa?   Bạn thấy bạn là tối quan trọng trong trời đất đúng không? Đi đâu làm gì, bạn cũng hãnh diện về bạn, bạn là trung tâm của vũ trụ, dĩ nhiên rồi, vì gốc gác của bạn là từ ông Trời, từ trung tâm sinh lực mà ra, đâu phải tầm thường. Con kiến nhỏ chút xíu như hạt cát mà bạn thấy đó, nó đâu có ngán bạn, thân nó tuy nhỏ nhưng nó dám đánh bạn đó. Ý chí bất khuất, anh hùng của con kiến cũng là từ Thượng Đế. 

       Khi đọc đến cuối bài này mà bạn cảm thấy lòng chùng xuống, thấy gần gũi với TĐ hơn, thấy mình với Ngài là một, không còn xa cách chia ly, đó là bạn đã hiểu chính bạn nhiều hơn rồi đó. Bạn phải đào sâu vào và hiểu mình nhiều hơn, bạn nên đóng con mắt thịt lại và quay vào nội thức, soi cho ra cái hồn linh của mình để thấy vô số những sai lầm ngu muội của mình trong cuộc sống. Càng hiểu về mình thì càng thấy sự xấu xa của mình để ăn năn sửa đổi lại. Thượng Đế ban cho chúng ta Niết Bàn thể xác này là để chúng ta có cơ hội thấy cái tội của mình từ bao kiếp sống mà vẫn chưa hoàn tất lời hứa với Ngài. Chỉ qua thể xác với mọi cảm giác xúc giác vui buồn sướng khổ, chúng ta mới có cơ hội thấy rỏ sự thiếu sót ở vị trí nào mà tu sửa lại.



Chiết Thân
Các bạn thấy từ một người mà chui ra thêm một người nữa, bạn cho là bình thường, nhưng tôi thấy việc này độc đáo lắm. Bạn thấy nhiều quá nên quen mắt và thấy thường nhưng đó là một hiện tượng thiết kế quá thông minh và kỳ diệu. Sự phân thân chiết 'xác' của vạn vật nằm trong từng tế bào, diễn ra khắp nơi trong quả địa cầu. Từ một tế bào, phân ra làm đôi, rồi cứ thế mà đầy hết thể xác loài người và sinh vật trên mặt đất. Rồi thực vật cũng phân thân của chúng qua các hạt mầm để tiếp nối sự sống. Sự 'chiết thân' của vật chất chính là hình bóng của sự 'chiết hồn' từ Thượng Đế. Ngài đã cung cấp cho chúng ta những cái xác thì Ngài cũng sẽ cung cấp những linh hồn trong những xác thân đó. Nếu các bạn thấy một người chui ra từ bên trong người Nữ là bình thường, thì việc Thượng Đế chiết Thần Linh của Ngài thành ra bạn cũng đâu có gì lạ.

       Cho nên, nguồn cội của bạn không phải từ thế gian hay ở bất cứ tinh cầu nào. Bạn đến từ thiên quốc, sa vào cái hồ-lô thể xác và bị giam vĩnh viễn trong đó liên tục cho đến khi linh hồn bạn khôn lớn trưởng thành rồi tìm đường trở về ....


Tiến Hoá Tâm Linh và Tu Sửa

       Tất cả những linh hồn đang có mặt tại địa cầu, dù đang ở bất cứ dạng nào, đều có nhiệm vụ phải hoàn thiện phần hồn mình. Chúng ta là những điểm Linh Quang bất toàn rứt ra từ Nguồn Cội, giáng nhập vào vật chất để học hỏi tất cả những trạng thái của chân lý. Hội tụ được thân người là đã trải qua ức ức niên mới thành. Một phần hồn khi được hội tụ trong xác người là rất gần với giải thóat. Chỉ còn một bước nữa thôi là hoàn tất cuộc hành trình dài đăng đẳng để trở về nguồn cội. Rất tiếc, khi đến gần bờ bến thì hầu như tất cả đều bị rơi rớt vì sự kiêu ngạo, ngu muội, vì nghĩ mình là trên ông Trời, rồi phạm nhiều tội lỗi để phải bị thoái hóa trở lại.

       Cho nên toàn thể nhân sinh tại địa cầu đã và đang tu trong trường Đại Học Địa Cầu mà không biết. Các bạn đang được Thượng Đế dạy dỗ giáo hóa từng giây từng phút, từng li từng tí ở mọi hoàn cảnh trong cuộc sống. Ngài đang bắt chúng ta tu từ kiếp này qua kiếp khác, từ dạng này qua dạng khác, từ lúc chào đời đến lúc đem chôn. Các bạn bị bắt buộc phải tu, không ai thoát được hết. Tu nghĩa là phải sửa chữa lại những sơ sót, những khiếm khuyết, những lỗi lầm. Chúng ta bắt buộc phải tu bổ sửa chữa hàng ngày trong cuộc sống đối với gia đình, bạn bè, xã hội. Guồng máy của TĐ ép các bạn phải sửa chữa hoặc bạn sẽ đói, sẽ khổ, sẽ bịnh tật. Khi bạn bị xếp mắng, thay vì bạn bực tức hoặc buồn rầu, bạn phải cám ơn người vì dù đúng hay sai, bạn phải học chữ Nhẫn! chữ Nhẫn là yếu tố rất cần thiết khi bạn bước vào việc công phu luyện đạo sau này. Xếp chửi mình là Thượng Đế đang tôi luyện thử thách trình độ tiến hóa của mình. Rồi chuyện đời, còn biết bao chuyện dạy dỗ chúng ta, thanh tịnh sẽ thấy nó diễn ra càng ngày càng tinh vi ngay trong tâm. 

       Cho nên đối với chân lý, không có gì là hại hoặc sai, tất cả đều là phương tiện để tận độ mỗi linh hồn. Ngay cả đang sống trong bất công nhiễu nhương của một chế độ, đó cũng là chân lý của Thượng Đế đang dạy dỗ trui rèn linh hồn. Trong đau khổ, thiếu thốn, bất mãn,...sự thăng hoa sẽ rất mau nếu bạn biết học chữ Nhẫn. Chấp nhận mọi hoàn cảnh, an phận lo tu sửa tâm tính thì thấy rõ không có ai sai hết, không có chế độ nào sai hết. Chỉ có mình là sai nhất. Thấy rằng vạn sự chỉ là cát bụi... chúng ta không có gì để mất và không ai hiếp đáp phần hồn tự do tuyệt đối của ta được. Bạn có quyền xuất thần chu du khắp càn khôn mà, phần hồn bạn vốn dĩ đã từng làm việc này, trước khi vào thế gian ác trược này mà. Nhưng nếu bạn không thấy giá trị của khổ và bài học TĐ đang an bài thì bạn sẽ sống trong địa ngục, với tâm thức bế tắc và thân tâm rối loạn theo sau đó là tâm bệnh và thân bệnh. Khổ hoặc Hạnh Phúc chỉ là một trạng thái của TĐ thôi. Cũng như Bóng Tối là sự vắng mặt của Ánh Sáng, cũng là một. Không có ma quỷ sẽ không có ông Phật, Chúa, hay Thánh Nhân. Không có cái Ác sẽ không ai về Trời được. Chúng chính là Thầy, là Sư Phụ của chúng ta. Thượng Đế sử dụng Thanh và Trược, Ác và Thiện, để dạy dỗ linh căn của Ngài. Các bạn thấy chưa?

       Nguyên lý đó áp dụng luôn cả những hoàn cảnh khác, ngay tại những nơi sung sướng nhất thế giới cũng không tránh được bài học siêu vi diệu của Thượng Đế. Những nơi đó cũng đầy rẫy sự đau khổ diễn ra trong từng người, từng gia đình. Kiểu nào cũng phải học bài và thi bài rồi tiến hóa. Hoàn cảnh nào cũng đầy bài vở mà bạn sẽ phải học liên tục từ sáng đến tối. Học đến lúc bạn thanh tịnh rồi, nhìn lại người ta sống, suy nghĩ, và hành động, như một người điên vậy. Đầu óc mất quân bình rất nhiều. Và chúng ta thông cảm họ nhiều lắm vì chính chúng ta từ đó mà ra. Chúng ta từ đống rác chui ra được, chúng ta hiểu giá trị của đống rác và cám ơn nó. Như hoa Sen phải cám ơn bùn hôi vậy.

      Cho nên, sự tu sửa là việc phải làm, nếu không là khổ sẽ tới tấp cho đến khi nào mình hiểu mới thôi. Ăn bậy thì đau bụng, nghĩ sai thì tạo độc tố trong máu,...mình sửa lại, không làm nữa, thì tương lai sẽ không bị nữa, đó là Tu. Tu trong luật Trời giăng bủa như mạng lưới không khí, là Luật Nhân Quả. Chúng ta và vạn linh đang tu theo một pháp môn cao siêu hơn bất cứ đạo nào, tôn giáo nào, pháp môn nào trên thế giới. Đó chính là...Thượng Đế Pháp. Pháp môn của Thượng Đế chỉ có Thanh với Trược ! Các bạn phải học dơ bẩn rồi lìa bỏ nó, bước qua thanh cao, rồi trở lại cứu độ cái đám dơ đó để cả hai đồng thăng hoa. 


Luật Trời chằn chịt trong bạn
      Đối với Thượng Đế, không có ai...chết hết. Chỉ dùng cái xác làm bộ Luật để dạy dỗ chúng ta thôi. Mấy dây Thần Kinh trong đó là Chánh Án của cái xác. Lương tâm là Chánh Án của phần hồn. Bạn thử làm sai, sống sai, nghĩ sai, thì biết tay mấy vị Chánh Án này. Cho đau bụng một cái thôi, dù bạn hung hăng, dữ tợn cách mấy cũng phải quỳ mà lạy Trời thôi. Hại ai thì lương tâm bạn bứt rứt cả đời. Thượng Đế không những là Từ Phụ mà còn là Đại Ân Sư, một bậc Thầy rất sáng suốt trong sự giáo hóa tâm linh. Các bạn không chạy đâu thoát khỏi bài vở. Nội cái bài yêu đương lẩm cẩm lan qua tình dục, các bạn học cũng chết bỏ rồi, ông Trời mà gài rồi thì không học cũng phải học. Học đến vô cùng để đạt đến sáng suốt vô cùng.

       Cho nên, mục tiêu duy nhất cho cuộc sống là phải Tu! Không tu không sửa tâm tánh thì thành ngu, mà ngu luôn đi đôi với khổ. Vậy muốn tránh khổ thì phải lo tu sửa. Bạn nói bạn tu khỉ gì? tui chỉ ăn chơi nhậu nhẹt tình dục chứ tu gì ! À, ấy vậy chứ bạn cũng đang tu đó. Trong những món bạn cho là vui sướng đó, mặt trái của nó toàn là những cay đắng, đau khổ, bơ vơ, cô đơn. Càng đi sâu vào đó càng cô đơn, càng suy yếu toàn diện. Bạn ói mửa, mệt mỏi, tâm trạng chán chường sau những lần trác táng. Rồi một ngày nào đó, Lá Gan chai cứng, Tinh khô Khí cạn, thân nghiệp triền miên đổ ập đến, bạn bè xa lánh, vợ con bỏ bê, lúc đó chỉ ôm cái thân tiều tụy xấu xí nằm chờ chết. Đó là lúc Thượng Đế cho bạn học đủ mọi trạng thái trong đó, từ sướng qua tới khổ, từ ngạo mạn đến mất hết khí phách, từ mạnh khỏe đến suy nhược, từ đẹp đến xấu xí, từ sạch sẽ đến tàn tạ dơ bẩn,.... Một kiếp sống thôi là học đủ mọi trạng thái do mình lựa chọn. Nếu thức tỉnh sớm, ăn năn tu sửa lại cuộc sống là may mắn lắm, nếu không thì sẽ bị tiếp tục hành hình ngay trên giường bệnh và sau khi chết. Phá luật thì luật xử chứ không ai phạt mình hết.

       Trên hành trình tiến hóa học hỏi của phần hồn, TĐ cho bạn quyền tự do 100% lựa chọn những trạng thái của Ngài. Bạn khôn thì tự nguyện chọn con đường tu tâm sửa tánh mà đi, đừng để hoàn cảnh ép buộc mình phải học. Nó nhẹ hơn, được nâng đỡ nhiều hơn vì đi đường tắt. Tu không phải là tụng kinh hay gõ mõ, không phải cạo đầu, cũng không phải là ăn chay. Nghiên cứu kinh kệ, giảng đạo thuyết pháp, mặc áo dòng,... cũng không phải là tu. Tất cả những sản phẩm khoa học hiện đang có trong nhà bạn là thành tựu...tu học của những khoa học gia. Một món đồ sửa chữa liên tục hàng trăm lần mới hoàn hảo. Mấy nhà sáng chế đó bị chửi lên chửi xuống ngày đêm nên mới tu sửa sự suy nghĩ đến chừng nào hết bị chửi mới thôi. Bạn làm khổ ai trong đời thì ăn năn tu sửa lại việc làm thì vẫn kịp giờ đó. Hoàn cảnh chính là Thầy mình. Còn sống, còn cái xác, còn kẹt tại địa cầu là tất cả đang tu học, bắt buộc phải tu sửa học hỏi, không linh hồn nào thoát khỏi, đố bạn chạy đâu cho thoát !

      Trên hành trình tu bổ sửa chữa tánh tình, chữ Nhẫn là chìa khóa của tất cả. Thầy dạy Trò cũng đang học nhẫn, cha mẹ dạy con cái cũng phải nhẫn, vợ chồng cũng đang học nhẫn, tất cả thành tựu khoa học cũng từ nhẫn, rồi bước vào luyện đạo còn phải nhẫn hơn với chính mình. Chính Thượng Đế đã rất kiên trì và nhẫn nhục để giáo hóa chúng ta trong cuộc sống. Một sự thật không thể chối cãi là nghịch cảnh chính là Thầy đã dạy dỗ chúng ta rất nhiều. Tất cả là để giúp chúng ta hiểu chính mình hơn, để thấy thế gian không ai sai hết, ma quỷ không sai, ác trược không sai, chỉ có chính mình sai. Tu thân, tu tâm là câu trả lời " Chúng ta sanh ra để làm gì?"


Loài Vật

Con người là 1 loại sinh vật đang sống trên địa cầu như mọi sinh vật khác. Nếu bạn tin mình có linh hồn thì phải biết tất cả sinh vật khác đều có linh hồn. Cũng cùng là sinh vật như mọi sinh vật khác mà chúng ta tự cho mình độc quyền có linh hồn thì không đúng. Cho nên bác bỏ sự hiện hữu của linh hồn trong mọi sinh vật khác là một suy nghĩ độc đoán. Bạn có lý do nào hoặc sự giải thích nào cho sự suy nghĩ như vậy không? 

       Nếu tui nói con thú cũng có linh hồn thì tất cả người Công Giáo sẽ nói tui khùng rồi. Họ không chấp nhận việc đó đơn giản vì Kinh Thánh không nói rõ việc đó. Kinh Thánh cũng chưa bao giờ nói thú vật không có linh hồn. Có một câu truyện khi Jesus đuổi quỷ nhập vào một người, quỷ xuất ra và nhập vào bầy heo rồi lao xuống hố. Ma quỷ là những linh hồn hư hỏng, chúng nhập vào heo... Bạn thấy không? con Heo có thể chứa một phần hồn đó. Suy nghĩ cho sâu đoạn đó sẽ thấy chính Kinh Thánh không bao giờ phủ nhận con vật có linh hồn. Trong đó có nói " Ta ban cho các ngươi muôn thú để cai quản, và ngũ cốc là thực phẩm cho các nguơi" đại khái vậy, nhưng người ta vì ham thích ăn thịt con này con nọ cho ngon miệng nên biến chữ "Cai quản" đồng nghĩa với nhậu chúng luôn. Chính vì sống sai lời thánh linh nên càng ăn thịt nhiều chừng nào thì bệnh tật càng dữ dội. Đức Chúa Trời dạy rất rỏ " Ngũ cốc là thực phẩm" nhưng có ai vâng lời đâu. Có ai ăn chay mà bịnh đâu. Bạn vô nhà thương hỏi xem, 99% bệnh nhân trong đó đều là người ăn nhai thịt động vật. 

       Bạn chỉ thấy con thú có linh hồn một khi bạn biết linh hồn là gì. Đặc tính của linh hồn là trí tuệ và tình cảm. Phần đó, con người và loài vật đều có như nhau. Chúng ta biết suy tư, biết rung động. Vậy con thú nó có những đặc tính này không? Chắc bạn dư hiểu con thú biết suy nghĩ không thua gì con người, và tình cảm của chúng cũng dồi dào như con người. Có một vài khía cạnh nó còn hơn cả chúng ta. Chúng là một trạng thái khác của Thượng Đế. Chúng biết buồn khi mất bạn mất con, chúng biết mừng khi gặp lại chủ nuôi nó, chúng biết liều chết bảo vệ lẫn nhau, biết nhường nhịn miếng ăn cho con cái, biết dàn chiến thuật để săn bắt mồi, vân vân. Trung Hiếu Tiết Nghĩa chúng đều có đủ.



Hachiko 1923 -1935
Có một câu chuyện có thật làm rơi lệ hàng triệu người trên thế giới về chú Chó Hachiko. Mỗi ngày nó tiễn chủ đi làm và đón chủ về tại sân ga. Hôm đó nó cũng tiễn anh ta đi nhưng đó cũng là lần đưa tiễn cuối cùng trong đời nó; anh ta đã không bao giờ trở về. Hachiko không biết gì hết và cứ chờ anh ta tại sân ga suốt 10 năm dài để rồi nằm chết dưới tuyết (Anh ngữ) (Việt). Xúc động trước tấm lòng trung nghĩa của nó, người ta đã tạc tượng để ghi nhớ. Hollywood đã mời tài tử thượng thăng Richard Gere thủ diễn trong bộ phim nói về Hachiko. Một bộ phim rất là dễ thương và rất cảm động. Một câu chuyện có thật mà các bạn hãy xem và suy nghĩ, có thể nó sẽ giúp các bạn nghiệm ra được điều gì đó về định kiến đối với 'con vật'. Các bạn có thể xem trọn bộ (tiếng Việt), hoặc clip 5 phút cảm động này nói về Hachiko. Có một câu chuyện khác cũng có thật, cảm động không kém nói về con sư tử Christian được thả về sa mạc và nhiều năm sau khi gặp lại chủ, nó chạy đến ôm chủ hun liếm biểu lộ một tình thương rất sâu đậm. Còn nhiều tài liệu khác các bạn hãy vào phần này xem hết để thấy thú vật không khác gì chúng ta về trí tuệ và tình cảm. Con vật có khả năng làm toán, đánh vần, biết khôi hài, biết đắp mền cho em bé, khiêu vũ, ra dấu để xin ăn.... có khác gì con người đâu.



Tại một ngôi chùa ở Nam Hàn, có một trường hợp rất lạ được nhiều người biết đến là có một chú Mèo cứ nằm phủ phục trước chánh điện ngắm tượng Phật, nghe kinh suốt ngày và chỉ ăn chay (việt1) (việt2). Các sư cô nơi đây đã thử dụ nó ăn món thịt thật hấp dẫn nhưng nó hoảng sợ bỏ chạy vào lại chánh điện. Các bạn hãy xem đoạn video này: 



Mèo Tu và Ăn Chay


       Tôi không biết các bạn nghĩ gì sau khi xem những đoạn phim trên. Những trường hợp này không phải là hiếm có trong thế giới chúng ta. Nó nhắc nhở rằng trong lúc một con vật chuyên ăn thịt lại ăn chay, kiên nhẫn hơn 4 tiếng hàng ngày để nghe kinh và ngắm tượng Phật, thì nhiều người chúng ta lại không bao giờ làm chuyện này trong đời. Thậm chí ngược lại còn bài bác và phỉ báng nữa là khác. 



Thể hiện tình yêu vô điều kiện
Có một em bé bị bịnh tự kỷ, một chứng bịnh không thích ai đụng đến mình, không cảm nhận được tình thương hay sự lo lắng, an ủi của bất cứ ai. Nhưng có một "người" làm được! Với sự kiên nhẫn dù bị đẩy ra nhiều lần và với một tình yêu vô điều kiện, cuối cùng "người" này đã được em bé đó ôm vào lòng. Câu chuyện này gây xúc động với gần 1 triệu người xem trên youtube. Bản nhạc " You are so beautiful to me " (Ngài quá đẹp đối với tôi) kết thúc với câu viết: "Thượng Đế không bao giờ nhầm lẫn". Các bạn hãy xem và suy nghĩ thêm về Thần Linh của TĐ trong mỗi chúng ta và muôn loài.



You are so beautiful (2:46 phút)



   Có một con cá Heo bị mắc dây câu và lưỡi câu trong người, nó không thể bơi được. Khi nó gặp một đoàn thợ lặn dưới biển, bạn hãy xem nó sẽ làm gì? (bổ túc 21/11/2013)


(3 phút 50 giây)
   

        Thái độ của nó cho chúng ta hiểu một điều về con cá Heo này: Nó biết chính con người đã tạo ra những thứ ràng buộc này và chỉ bàn tay con người là có thể giúp nó tháo ra. Sự hiểu biết đó hơn luôn cái gọi là thông minh, bởi vì sự thông minh chỉ là trí tuệ phàm tục. Linh tánh mới thực sự đứng trên cái gọi là thông minh, là siêu nhiên của trời đất. Sự cảm ứng không cần học, không cần ai dạy nhưng nó hiểu chính xác sự việc. Không có tai để nghe, không có miệng để nói, nhưng cả hai bên đã cảm ứng với nhau bằng linh tánh trực giác. Và Linh Tánh chính là đặc tính của Linh Hồn. 

       Qua những tài liệu trên, chúng ta thấy sự khác biệt duy nhất giữa loài vật và loài người chỉ là một lớp vỏ bên ngoài. Không thể cho rằng loài vật không có linh hồn chỉ vì chúng không có thể xác giống chúng ta. Trong xã hội loài người có những hạng người bị lên án là "thú tánh" hoặc "mất nhân tánh" vì việc làm của họ thì sao? Những hạt nguyên tử có thể thay đổi hình dạng bên ngoài nhưng linh thần bên trong vẫn như nhau. Cho nên kinh sách mới có câu rằng " Vạn Vật Đồng Nhất Thể".



Đốm nằm suy tư 
Hàng đêm tôi ngồi viết blog này, Đốm nó thường nhảy lên bàn lấy chân khều nhẹ tay tôi. Tôi hun cái đốm trắng trên trán nó và hỏi hoài  "hả, mày làm cái gì mà bị làm mèo vậy Đốm". Tôi cảm nhận được sự buồn bã nặng trĩu trong lòng nó lúc đó. Tôi biết nó hiểu nó phải sống cho đến hết kiếp này, nhiều khi nó nằm đầu gác lên cánh tay, mặt buồn hiu, không biết anh chàng đang suy tư việc gì. Tôi cho nó nghe băng mật niệm Lục Tự quanh năm 24/24 để thí nghiệm và càng ngày hành động nó càng giống như một con người. Linh tánh nó thức dần và hội tụ lại như ban đầu. Rồi cũng sẽ có ngày nó cũng tiến hóa trở về dạng xưa, tôi sẽ nhớ nó mãi mãi nhưng rồi cũng sẽ hội ngộ, cũng giống như đã và đang hội ngộ. Sự chia ly ngăn cách âm dương của chúng sanh là sự đau khổ to tát nhất. Ngăn cách rồi thì biết đi về đâu, dù có trở lại cũng chẳng nhớ chuyện xưa, chỉ thấy quyến luyến nhau và quý mến nhau, rồi lại tiếp tục xây đắp nhau theo thiện nghiệp hay ác nghiệp. Nhìn Đốm mà tôi biết luật Trời rất đáng sợ. Một người thông minh, đẹp trai, học thức, hiền lành, làm nhiều việc thiện, có duyên với Đạo, nhưng chỉ một lần phạm luật mà phải thọ lãnh hậu quả. Thượng Đế đã dạy dỗ tôi rất nhiều qua nó. Chính tình yêu, lòng từ bi mãnh liệt trong mỗi chúng ta là thần lực cực mạnh của Thượng Đế để giao cảm với nhau. Tình cảm là gạch nối giữa người và sinh vật, cỏ cây, vạn linh. Và chỉ có Linh Hồn mới làm được việc này. Lòng từ bi khi khai mở được gọi là 'Tha Tâm Thông", đồng cảm tâm tình muôn loài, tăng trưởng nguồn sinh khí của Quán Thế Âm. Cho nên có câu là "đa tình tức thị đa phật tánh" (nhiều tình cảm là có nhiều phật tánh). Tình cảm của loài vật rất dồi dào, bởi vì chúng có Thượng Đế Tánh rất phong phú như chúng ta, bởi vì chúng cũng là một linh hồn như chúng ta, và cũng đã từng làm người như chúng ta. Nếu bạn vẫn hoài nghi loài vật có đầy đủ linh tánh như chúng ta, mời bạn xem cái này coi ra sao (38 giây)


    



Tôi suy nghĩ rất lâu trước khi đăng tấm hình này. Tôi không sợ nó làm mất giá trị bài viết này bởi vì đây là sự thật về một trong muôn ngàn tội ác của loài người đối với các sinh vật khác. Đã hiểu chân lý là mọi trạng thái thì đây cũng là một trạng thái của con người, việc gì phải tránh né. Tất cả cũng vì chúng ta không thấy và không chấp nhận chúng có phần hồn. Tôi khuyên các bạn chớ có bao giờ ăn thịt chó. Cuộc đời các bạn sẽ kết thúc rất bi thảm, vì tánh linh chúng rất mạnh, sự báo oán rất mạnh bạo. Giết một con Chó y như giết một con người. Ăn thịt bất cứ sinh vật nào là ăn nhai hồn người trong đó. Trong những sinh linh này biết đâu có người thân của chúng ta...



Tớ thương Cậu quá à...
Vì vậy, tôi hy vọng rằng những ai phủ nhận con vật không có linh thần của Thượng Đế nên bình tâm suy nghĩ lại. Nhiều chuyện trên đời cho thấy con người đã hành xử như con thú, và nhiều loài thú hành xử như con người. Bởi vì Người hay Thú đều có linh tánh như nhau. Nếu bạn không có khả năng thấy bên trong con vật có hay không có linh hồn thì đừng kết luận vội vàng. Chối bỏ sự hiện hữu của linh hồn trong con vật là chưa hiểu thần tánh huyền diệu của Thượng Đế trong vũ trụ. Nếu chúng ta luôn khao khát sự công bằng và hạnh phúc thì con vật cũng ao ước được đối xử trong tình thương yêu và mong được bảo vệ. Bù lại, chúng sẽ mang đến cho chúng ta những niềm vui và hạnh phúc thuỷ chung, đó là món quà của tạo hoá ban cho chúng ta. Nếu mỗi quốc gia biết bảo vệ công dân của mình thì tại sao chúng ta không bảo vệ những công dân của địa cầu thoát khỏi sự tàn sát và lạm dụng? Cho nên chúng ta phải hết lòng thương yêu và nâng đỡ những người anh em vì lầm lỡ vi phạm luật trời mà phải mang xác thú. Chúng ta không nên đập đầu cắt cổ hoặc tiếp tay trong việc ăn nhai uống máu những người anh em bất hạnh đó. Một con người gọi là văn minh, có học thì phải hiểu điểm này để tránh gây tổn thương đạo đức của chính mình qua việc gây sát nghiệp để rồi phải bị quả báo thê thảm qua nhiều chứng bịnh nan y.



Một thế giới vui nhộn
Vì vậy, từ rày về sau, nếu các bạn thấy bất cứ sinh vật nào đang lâm nguy thì nên mở lượng hải hà ra tay cứu độ chúng, đừng tiếc tiền tiếc công mà bỏ qua. Việc gì đến tay bạn là đề thi của bạn đối với Thượng Đế. Làm vậy là bạn đang nêu cao đức hiếu sinh của Ngài, tức là bạn sẽ có một sức khỏe rất tốt cho đến già và được trường thọ, vì sát sanh (giết hoặc ăn) là tuổi thọ chắc chắn bị giảm. Mình hại nó thì đời sau mình né không khỏi nó đâu, cũng như hiện tại nó không thoát được hàm răng hay lưỡi dao của bạn vì ân thù trước đó nữa. Nhưng nếu bạn biết bỏ qua ngay đời này là mọi ân oán sẽ chấm dứt, thù hận biến thành tình thương và gieo thiện duyên vào đời tới. Không nhai nuốt nó là chấm dứt mọi ân oán rồi đó.



Thực Vật

Ân Nhân Của Địa Cầu
Bất cứ thứ gì trên địa cầu đều là Linh Tử của TĐ. Từ hạt cát bạn tưởng nó vô hồn chứ kỳ thật nó đang sống chứ không phải vô tri giác đâu. Hạt cát cấu tạo bởi hạt nguyên tử mà nguyên tử thì lúc nào cũng chuyển động, sống động, làm việc liên tục. Hạt cát nó sống, nó chịu đựng sự nhồi quả khảo đảo trui rèn của nắng mưa bão tố vì hạt nguyên tử đó bị rã hồn theo cái tội của một phần hồn nào đó. Nhìn hạt cát các bạn không thấy nó cử động thì cho rằng vô tri giác, nhưng thực ra những phản ứng hoá học bên trong nó vẫn hoạt động liên tục. Từ Than Đá mà biến thành Kim cương thì sao đây? Hoặc bạn đeo vòng cẩm thạch lâu ngày, nó đổi màu, trở nên đẹp hơn. Cho nên tôi mới nói chúng ta đừng xét sự vật qua cặp mắt thịt. Sự vây phủ Thần linh của TĐ khắp càn khôn và địa cầu không thể luận bàn.



Rồi cây cỏ bông hoa có..."linh hồn" không? Bạn thử trồng một cái cây rồi nói chuyện với nó, tỏ ý ái mộ nó, nâng niu nó thì nó sẽ tốt tươi hơn tất cả những cây khác trong vườn. Cây Cà bạn thử cho nghe nhac đi, nó sai trái và lớn mạnh hơn những cây kia, à mà nghiên cứu cho thấy nó thích nghe nhạc êm dịu hoà tấu của Mozart, Beethoven,... hơn là nhạc Rap. Bạn tuởng cây cối là vật vô tri giác sao? Chúng biết yêu, biết sợ, có linh cảm, có cảm tình như chúng ta thôi. Cây cỏ cũng có trí tuệ và tình cảm mà, bạn nhớ tôi nhấn mạnh chữ Tình Cảm từ đầu không. Tình cảm là một trong những đặc tính của linh hồn. Trong những nghiên cứu, người ta dùng máy móc để xem phản ứng của thực vật. Khi bạn hăm giết nó là kim nhảy loạn lên hết. Khi có một ai đó chết, ngay cả một con vi khuẩn thì nó buồn rầu, và nó nhận ra ai thương nó, ai ghét nó. Một thí nghiệm cho thấy chúng cũng biết đau khi bị ngắt chiếc lá; họ đo được nhịp đập nơi bị ngắt bỗng dừng lại như sự đau nhói hoặc khủng hoảng. Những khoa học gia trong bài còn tuyên bố cây cỏ có luôn thần giao cách cảm với người nuôi chúng đang ở rất xa. Và có khả năng tiên đoán được nhiều biến cố thiên tai như động đất và sự thay đổi khí hậu, điều mà con người hoàn toàn không thể làm được. Ngoài ra, chúng còn biết báo động cho nhau bằng cách tiết ra mùi vị để báo động cho các cây bạn chung quanh khi có nguy hiểm. (nguồn Việt) (Anh)



Thế giới của Thực vật còn vô vàn những ly kỳ và hấp dẫn không thua gì chúng ta đâu. Chúng là một thế giới rất đẹp, rất tuyệt vời, chúng có thể an ủi khi mình buồn, chữa lành khi bệnh tật, xoa dịu khi mình căng thẳng và nhất là tạo nên sinh khí cho muôn loài. Nếu bạn thanh tịnh thật sự, bạn sẽ nghe nó truyền ý với mình như thế nào. Khi đi ngang một cây thông trăm năm, thấy nó đứng thẳng đẹp quá, mình thầm khen trong lòng vậy mà nó biết hãnh diện, nếu bạn thật sự quý nó và ôm nó, sẽ có một sinh khí truyền vào cơ thể mình để được khoẻ mạnh. Tuy nhiên, thực vật là những linh căn tội nặng, tánh linh nó ít dần vì bị phân rã nhiều. Đứng một chỗ suốt đời, nhiều khi cả ngàn năm. Dù vậy, Thượng Đế vẫn cho chúng cơ hội tiến hóa làm việc để phục vụ các sinh linh khác và làm đẹp địa cầu. Thế giới của chúng ta đang sống đầy rẫy những phép lạ nhiệm mầu mà có bao nhiêu người biết hưởng.... 





 Luân Hồi

         Nhiều người cho rằng sự luân hồi là từ Phật giáo hoặc là của ông Phật. Chúng ta nên minh bạch việc này rõ ràng: sự luân hồi không phải của Phật giáo và cũng không do bất cứ vị Phật hay tiên thánh nào làm ra. Sự Luân Hồi là một chương trình của Thượng Đế ! Nó là một nguyên lý của vũ trụ. 

       Trong kho tàng kinh thư của Phật giáo, không bao giờ các bạn tìm được bất cứ bằng chứng nào nói rằng sự luân hồi do ông Phật sáng tạo. Ngài chỉ là người thấy được định luật này có trong vũ trụ chứ không phải là người tạo ra nó. Nếu tin có Thượng Đế thì phải tin con người và vạn vật dưới vòm trời phải có Linh hồn. Nếu biết có Linh Hồn thì phải có sự Luân hồi, và Luật Nhân Quả là sự giáo dục tâm linh. Toàn thể địa cầu là trường huấn luyện linh căn của TĐ, trong đó rất đơn giản là sự luân hồi của linh hồn qua nhân quả báo ứng. 

   
Khi nói đến sự Luân Hồi, chắc chắn sẽ có sự tranh cãi dai dẳng. Nhiều tôn giáo Tây Phương không chấp nhận sự kiện này. Luân Hồi có nghĩa là sự tái sanh trở lại của linh hồn vào một thể xác khác để tiếp tục học hỏi tiến hoá tâm linh. Sự tiến hoá này là tiến hoá để phong phú thêm cho linh hồn đó. Mỗi kiếp sống, một linh hồn sẽ học hỏi thêm, sẽ trải nghiệm nhiều kinh nghiệm mới hoặc phải hoàn thành những gì mình chưa hoàn tất. Mỗi phần hồn hiện diện tại mặt đất đều chưa tròn trịa, cần rất nhiều thời gian để tu bổ sửa chữa lại những khuyết điểm của mình. Sự học hỏi đó sẽ tiếp nối qua nhiều kiếp sống cho đến khi chúng ta thật sự trưởng thành và trở về hoà nhập cùng Thượng Đế.  

        Sự tiến hoá tâm linh rất là cần thiết cho một linh hồn. Chúng ta phải trải qua tất cả để thông suốt mọi trạng thái của Thượng Đế. Đó là một hành trình vô cùng dài; đi từ dưới tiến hoá lên dần cho đến khi kết tụ được thân người là một hành trình gian nan. Chính vì vậy, luân hồi là một program rất độc đáo của Thương Đế đã an bài để tất cả Linh Thần phát xuất từ Ngài có cơ hội mài giũa tâm tánh cho thật tròn trịa và đạt được trí tuệ viên mãn để trở về nguồn cội. Việc đó hằng hà sa số chư Phật đã thành tựu. Cho nên cái câu "Ta là Phật đã thành, các ngươi là Phật sẽ thành " là vậy ! Các bạn cũng sẽ bắt buộc phải trải qua hết mọi trạng thái của Thượng Đế, phải học tất cả bài vở của thế gian để trí tuệ ngày càng sáng rỡ, lòng từ bi rộng lớn hơn, và dũng chí hơn. Sự Luân Hồi sẽ giúp linh căn thực hiện mục tiêu này, hiểu hết mọi trạng thái của chân lý.

       Những hiện tượng về luân hồi đã có rất nhiều bằng chứng, đầy hết những câu chuyện khắp nơi do nhân chứng kể lại và đã được nhiều người kiểm chứng nghiên cứu, ví dụ một cậu bé bỗng nhớ lại từng chi tiết mình bị rớt máy bay trong chiến tranh, cậu ta còn nhớ luôn tên đồng đội và địa điểm. Đài truyền thông lớn đều đăng tin. Người ta đã kiểm chứng và thấy chính xác như vậy (Việt) (Anh). Ngay cả danh tướng Patton cũng tỉnh bơ tuyên bố về luân hồi! (Việt). Còn rất nhiều trường hợp khác nhưng để sb lấy đại 1 trường hợp, ví dụ như cô bé Như Ý  mà vừa qua làm sôi nổi cả nước vn. Luân hồi không có gì lạ hết, các bạn cứ lên mạng kiếm mà đọc. Bởi vì một lần bạn đã nhập vào thể xác thì cũng sẽ có nhiều lần khác.Trong kinh thánh nói rất nhiều về sự 'Tái Sanh' (reborn). Ngay cả khi Jesus phán về tiên tri Elia là có phải ông trở lại mà người ta không nhận ra. Trong Kinh còn ghi rõ mà. Jesus là một bằng chứng đã chứng minh linh hồn bất tử: Ngài đã giáng lâm nhập vào thể xác rồi bỏ xác. Ngài chết cái xác nhưng hiện ra cho các môn đồ thấy Ngài vẫn còn đó. Không tin vào sự luân hồi nghĩa là không tin có linh hồn và sự vô sanh vô diệt của nó. Có một việc làm tôi hơi bất ngờ về Công Giáo. Lần đầu tiên trong đời, tôi thấy sự kiện này từ người Công Giáo (Việt).


       Cho nên, cánh cửa Luân Hồi là cơ hội để tất cả mọi phần hồn có cơ hội được làm lại từ đầu, có cơ hội chuộc tội để sửa chữa những lỗi lầm từ đời trước. Tình cảm thế gian là những ân oán duyên nợ, phải dùng chân tình và sự nhường nhịn để hàn gắn lại những đổ vỡ. Nhưng khi có cơ hội, lại tiếp tục hành hạ nhau để rồi gieo thêm hận thù chồng chất rồi lại phải đối đầu nhau mãi mãi trong sanh tử luân hồi. Từ chỗ ban đầu nhìn nhau đắm đuối thề non hẹn biển rồi đưa tới chỗ đập đầu cắt cổ bỏ thùng xốp là chuyện dễ hiểu về nhân quả luân hồi báo oán nhau của những phần hồn này. Dân VN được cơ hội chứng kiến nhiều nhất về luân hồi quả báo. Chuyện chú Chó Hachiko bên Nhật cũng là một thí dụ điển hình về nhân duyên luân hồi. Có luân hồi nên chú Chó Hachiko mới có sự gắn bó với chủ mãnh liệt như vậy.

       Dân số thế giới từ từ tăng lên đến 7 tỷ người đã cho thấy rõ sự ứ đọng của linh hồn đang kẹt lại ngày càng đông. Ở dưới cứ tiến hóa đôn lên, đôn lên rồi dừng lại ở cấp người, gây nên những bất ổn xáo trộn cho thế giới. Lớp Thú mới tiến hóa lên, chưa hiểu đạo, tâm thức chưa khai mở nên hung hăng với nhau, rồi đây sẽ gây nên chiến tranh chém giết toàn diện để trả mối thù mà con người đã đối xử với chúng từ ngàn năm nay. Muốn tìm hiểu thêm về Luân Hồi thì các bạn có thể nghe audio bộ sách quý này.





 Nhân Quả

       Nếu có Linh Hồn thì phải có Luân Hồi, có luân hồi thì phải có Luật Trời giáo dục linh hồn, và Nhân Quả chính là luật đó. Tiếng Việt ta rất siêu, rất dồi dào về tâm linh. Lấy cái hột (nhân) gieo thì thành trái (quả), gieo gió thì gặt bão. Jesus từng dạy rằng "Mắt đền mắt, Răng đền răng", nhưng Ngài cũng dạy luôn cách chấm dứt nhân quả đó "Ai tát má trái, đưa bên phải cho nó tát luôn", đó là sự buông tha, buông bỏ hận thù để chấm dứt, coi như trả nợ cho sòng phẳng. Luật Nhân Quả hiện ra hàng ngày khắp nơi trong đời sống chúng ta, mỗi người mỗi tánh, tướng mặt khác nhau, kẻ khôn lanh, người khù khờ, người thì trí tuệ, người thì ngu đần. Người có cơ thể lành lặn, người thì bị khuyết tật, người hung dữ kẻ hiền lành, người tánh gian xảo, kẻ ngay thẳng,... Tất cả những việc này là hậu quả từ nghiệp báo đời trước. Luật này cũng thể hiện ngay đời này, ví dụ có người chuyên giết Heo, lúc gần chết thì rú lên như Heo, mấy chuyện này ai cũng biết. Hoặc là chó hay dí sủa gầm gừ kẻ chuyên nhậu đồng loại chúng.

       Thượng Đế tạo nhân quả báo ứng để dạy dỗ chúng ta, nếu làm sai thì cứ chiếu theo luật mà xử chúng ta. Xử ngay tại thế qua thân thể, gây đau đớn bệnh họan, đầu óc lo âu sợ hãi, và xử chúng ta sau khi chết. Sự giáo dục đó là để đưa phần hồn trở về đúng đường, hợp với thiên ý và đạo đức xã hội. Nhiều phần hồn hung dữ lắm, ác lắm, trong chiến tranh hay đời thường giết người không gớm tay, không lẽ nó chết rồi lại bỏ qua sao? Một phần hồn hung ác như vậy không thể nào lại sanh ra làm người có tâm hồn hiền lành lo tụng kinh tu niệm ăn chay được. Rất vô lý. Còn những thành phần chuyên ăn cắp của công, tham lam vơ vét hại dân, kiếp sau lại được sanh ra trong gia đình quyền quý đạo đức hay sao? Bạn thấy con Bò không? Tội gì mà phải bị phanh thây, lóc da, xẻ thịt, thân thể bị phân tán khắp nơi để từng kẻ thù đi chợ lựa chọn? tội gì mà thịt da bị hành hình không bỏ sót phần nào, đến nỗi cái 'ngầu pín' cũng bị dân nhậu sơi tuốt? Tội gì mà bị đông lạnh nhiều ngày tháng, và xuơng còn bị xay nát làm phân bón?  Rồi bạn thấy một bầy muỗi không? Lúc làm người chuyên hút máu dân, bóc lột người khác, khi chết, luật trời phải phân tán hồn nó ra cho nhỏ để hết hại ai, nhưng bạn thấy đó, cái tánh ác nó vẫn còn cho nên cứ lại đi hút máu tiếp tục. Thượng Đế không thể tiêu diệt một phần hồn được, chỉ còn cách làm nó suy yếu đi, qua luật luân hồi nhân quả. Hút máu bị người ta ghét quá, nghiến răng căm tức mà đập cho cái "bốp" banh thây. Luật vay trả rõ ràng: phải lấy sức đập cho thiệt mạnh hoặc dí theo đập cho bằng được. Cái người đập trong căm tức đó sẽ hả dạ khi đập được con muỗi đó, luật vay trả thôi.

       Cho nên chúng ta phải nhìn sự việc qua hai mặt mới thấu đáo nghiệp báo. Chúng ta lên án nguyền rủa những đứa con được cha mẹ cực khổ nuôi tới lớn, khi lớn nó lại nhẫn tâm xiết cổ đập đầu cha mẹ. Nhưng ông Trời nhìn xuống thì thấy 2 vị này đời trước cũng đã từng xiết cổ đập đầu nó, bây giờ nó luân hồi trở lại đi tìm mà trả thù, đó là sự công bằng của Nhân Quả. Cứ để cho họ cứ trả thù mãi mãi nhau cho đến khi nào họ thức tỉnh và ôm nhau thương yêu tha thứ xóa bỏ hết oan nghiệp thì tất cả sẽ được thăng hoa. Những linh hồn đó phải học qua những trạng thái rùng rợn đó của TĐ qua luật Nhân Quả và Luân Hồi. Vì sự vô minh ngu si ban đầu, họ phải trải qua bài học và tấng tuồng đó cho đến khi nào chán chê thì buông dao đồ tể thành phật mấy hồi. Đối với Thượng Đế, xác thân cũng là cát bụi, và linh hồn bất tử, chẳng ai giết được ai cả, giết qua giết lại kéo dài ức ức niên nhưng mọi người vẫn còn nguyên đó thôi. Dân số cứ tăng hoài. Chỉ là có học đủ chưa? hiểu chân lý chưa? có chịu quay đầu về thiện nghiệp hay không? Nếu muốn ngu nữa thì cứ ngu, xin mời cứ ngu tiếp, luật Nhân Quả luôn luôn chờ phía trước, không ai cấm chúng ta! 

       Bạn nghĩ Thượng Đế và chư vị bên Trên vui lắm hay vô cảm với tội ác con người sao? Khi một người đau khổ là TĐ đau khổ vì sợi dây liên hệ của phần hồn chưa bao giờ bị cắt đứt. Bạn đau đớn là Ngài cũng lãnh đủ đó. Ngài đang học và nếm mùi thế gian với chúng ta, đồng cam đồng khổ với mọi hoàn cảnh đau khổ hay hạnh phúc của mình. Bởi vì bạn là Ngài, Ngài là bạn. Biển và giọt nước không thể tách lìa. 

       Trái đất chúng ta vô cùng sinh động với muôn ức sắc thái khác nhau. Sự thiện lành của nhân sinh rất tuyệt vời nhưng cái ác cũng tàn bạo không kém. Hận thù chồng chất nhau cứ tiếp nối vay trả lẫn nhau càng ngày càng tàn khốc. Quả báo, nghiệp chướng, luân hồi, của linh hồn rất đáng sợ, cho nên mới có câu " Bồ tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả". Chúng ta đã sa vào thế gian, cầu xin mọi người hãy đừng bao giờ gieo nhân ác để rồi sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở về được nơi Thiên Quốc thái bình. Đoạn clip ngắn sau đây nói lên hết về luân hồi nhân quả để các bạn suy nghĩ. Tôi đặt tên cho nó là "Chiếc Áo Lông Đắt Tiền".




Thế Giới Ảo


Ảo thân trong hologram
Trong phần bài trước, tôi đã nhắc đến cái hologram mà tôi tạm đặt tên là cái Hồ Lô, diễn tả một bộ máy Trời được tạo dựng nên và hút linh hồn chúng ta vào đó. Trong đó chúng ta sống như thật vì TĐ đã dùng các hạt nguyên tử để tạo ra tất cả những hình ảnh cần thiết để tạo lập một thế giới sống động vô cùng tinh vi. Các hạt Nguyên Tử cấu tạo nên tất cả vật chất trong vũ trụ và chính cơ thể bạn đều là những khoảng trống mênh mông. Ví dụ khi bạn nhìn ra vũ trụ, bạn thấy cái gọi là vũ trụ chỉ là những khoảng trống. Chúng ta mang hình hài theo thiết kế nhưng thật ra toàn là khoảng trống. Đây là một sự kiện khoa học đã được xác định.



Con mắt có đáng tin cậy ?
Khi bạn thấy một vật gì đó bạn cho là đẹp, bạn có chắc nó thật sự hiện hữu không hay nó chỉ là một ảo cảnh từ Hologram? Ngay cả ngửi, cảm giác, vị giác, hay thính giác, liệu những thứ đó có thật không hay tất cả chỉ là sự lừa dối. Cái độc đáo của Hologram đó là dù bạn có biết vạn sự trên đời đều giả ảo đi nữa, nhưng bạn vẫn sống rất thật trong đó. Bạn xem qua bài rồi bạn sẽ quên tất cả và vẫn sống như xưa, tánh nào tật nấy. Nếu ông Trời mà không lừa được chúng ta thì sao gọi là Trời được. Mục tiêu của phần này để các bạn ý thức rằng thế giới chúng ta đang sống đây, đều không có thật. Hiểu được điều này, các bạn sẽ không cho cuộc sống này là chánh, là vĩnh cữu. Nơi đây chỉ là tạm cảnh, là trường thi của linh hồn, không phải là quê hương của chúng ta.

        Khi bạn thấy một vật gì đó, những hạt nguyên tử Photon của ánh sáng dội vào mắt bạn, nó biến thành tín hiệu dòng điện và tạo ra hình ảnh trong óc mình. Nghĩa là bạn đang sống và thấy qua những tín hiệu của dòng điện. Nguyên tắc này áp dụng luôn với xúc giác, mùi vị, âm thanh, và lưỡi nếm. Có nghĩa là bạn đang sống với toàn là dòng điện qua ngũ quan, chứ không phải với cảnh vật bên ngoài. Bạn ăn một miếng thịt thơm ngon, một cọng rau ngọt ngào, nhưng thực chất là bạn chỉ ăn những hạt nguyên tử chứa năng lượng. Mùi vị và hình ảnh hấp dẫn của nó toàn là dòng điện. Năm bộ phận đó khiến bạn cho mọi việc là có thật. Nhưng liệu nó có thật không? "Tất cả những gì chúng ta thấy, nghe, nếm, xúc giác, đều là ... dòng điện. Bạn chưa hề tiếp xúc với thế giới bên ngoài ! ". Mời bạn xem một khảo cứu khoa học về sự thật này. 




Thế Giới Ảo - 13 phút



       Những gì chúng ta đang thấy, nghe, cảm nhận được qua xúc giác, vị giác, khứu giác đều là những dòng điện nhận được từ một nguồn nào đó bên ngoài cái Hologram này. Nguồn đó liên tục nuôi dưỡng ta tới vô tận nhiên liệu và hình ảnh biến hóa theo tâm chúng ta. Hiểu được chân lý này, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận mọi hoàn cảnh vì chúng ta đến đây để học hỏi rồi tiến hóa. Mọi hoàn cảnh và nghịch cảnh là để dạy dỗ phần hồn càng sáng hơn nếu chúng ta chịu thấy cái sai của mình từ bao nhiêu kiếp và tu bổ lại. Sự hiện diện của bạn trên mặt đất là để cho thấy bạn chưa hoàn tất nhiệm vụ của bạn đối với Thượng Đế. Bạn mang nợ quá nhiều và vẫn tiếp tục mang nợ từ hologram.


Thời Gian Trong Hologram

Tam giác này có gì lạ ?
Cái Hồ Lô này sẽ không thể họat động nếu không có thời gian. Quá khứ, tương lai, và hiện tại cũng không hiện hữu, ngay bây giờ bạn uống nước, 1 phút sau bạn làm chuyện khác, thì 1 phút trước đó không còn nữa, nó vĩnh viễn biến mất. Tức là cái gì vừa mới qua không còn nữa. Nếu thời gian của chúng ta trong một phút tính theo thời gian của celcium (xem phần trước), một phút có 9 tỷ nhịp, vậy mỗi nhịp trôi qua đã biến mất nối tiếp nhau cực kỳ nhanh. Có nghĩa là chúng ta biến mất liên tục, cuộc đời chúng ta là một chuỗi không hiện hữu.

       Mọi diễn biến vật chất luôn luôn biến mất liên tục nhau, mau đến nỗi không còn hiện tại. Có nghĩa là bạn không bao giờ hiện hữu. Tuy nhiên, Tất cả còn lại chỉ là ký ức, nếu bạn ghi nhớ liên tục hành động của bạn thì bạn sẽ nhớ hết. Tất cả những gì trong ký úc bạn vẫn còn, bởi vì bạn, là một linh hồn nằm ngoài thời gian. Thế giới vật chất không bao giờ có thật vì chúng là vật chất, chúng nằm trong thời gian, nhưng linh hồn bạn thuộc về tâm linh, nó nằm ngoài thời gian cho nên bạn vẫn còn thấy nó. Nói dễ hiểu, một sự việc 20 năm về trước hoàn toàn không còn nữa nhưng trong ký ức của bạn vẫn còn, hình ảnh và sự việc đó vẫn còn nguyên vẹn trong đầu bạn. Và một sự việc dù 20, 30 năm đã qua nhưng mình thấy như mới xảy ra vì khoảng cách đó không hề có đối với linh hồn. 




       Nếu bạn có thật, thì tại sao những gì của 1 phút trước không còn hiện hữu? và đối với tương lai, hiện tại của bạn đã thuộc về quá khứ đúng không, nghĩa là hiện tại của bạn đã không còn. Rốt cuộc lại, chỉ có phần hồn của bạn là có thật và luôn luôn hiện hữu trong thế giới ảo. 


Tất cả vẫn đẹp, dù là ảo giác ?
Cái nhìn của ông Thích Ca rất chính xác khi tuyên bố "cuộc đời là vô thường". Ông đã thấy sự tác động của thời gian mà Thượng Đế đã cài vào cái hồ lô đang giam giữ chúng ta, mà khoa học hiện tại gọi là hologram. Mặc dù người phàm ai cũng thấy đời là thật với mọi cảm giác , xúc giác, thị giác, thính giác,... nhưng một hành giả đã vượt ra khỏi sự tác động của thời gian và không gian, thì thấy rõ cuộc đời là hư ảo, toàn là ảo cảnh. Cái tạm cảnh trước mắt có thể hiểu được đó là mình hiện hữu vài chục năm rồi tiêu tan hết. Người đẹp thành bà cụ già, chàng thanh niên đẹp trai vạm vỡ, trở nên móm xọm lòi ba sườn. Tỷ phú có thể trở nên trắng tay trong 1 phút. Hôm nay là Thủ Tướng nhưng ngày mai nằm trong tù. Vô thường, cuộc đời quá vô thường... Trong thế giới ảo này, có gì để mà nắm bắt cầm giữ, dành giựt, tranh chấp, hoan hô hay đả đảo ? Bạn có thấy một vì Sao đang lấp lánh rất đẹp trên bầu trời diễm lệ kia chứ ? thật ra nó đã không còn, nó chỉ còn là hình bóng của quá khứ: nó đã chết/tắt 
hàng tỷ năm về trước rồi nhưng vẫn tạo ra ảo cảnh và con mắt ta vẫn cho là nó còn đó. (cái ta thấy chỉ còn là ánh sáng đang đi tới)

        

* * *

       Thưa các bạn, qua tất cả những gì được đào xới trong 3 phần về Thượng Đế, tôi hy vọng rằng các bạn hiểu được phần nào về Ngài và chính bạn. Hiểu được rồi thì chúng ta cố gắng sống sao cho đúng với luật trời đã được dạy dỗ trong các tôn giáo, dù bất cứ tôn giáo nào. Đồng thời, các bạn cũng nên áp dụng một phương pháp thực hành nào đó để được sáng trí thêm, dồi dào sức khỏe hơn để cuộc đời các bạn được an khương thanh nhẹ và biết đường trở về Nguồn Cội thật của mình. Thực hành cho đúng những lời chỉ dạy thì đời bạn sẽ có sự bình an, đủ ăn, đủ mặc, vì đó là lời hứa của Thượng Đế đối với bất cứ ai biết tin yêu nơi Ngài và giữ đúng luật.

       Chúng ta phải tuyệt đối giữ cho đúng luật đã được dạy dỗ, mà trong đó quan trọng nhất là tránh xa mọi mê tín dị đoan, tin vào bùa chú, bói toán, thờ lạy hình tượng, đồng bóng , cầu cơ,... Nếu chúng ta vi phạm những điều luật này, thì linh hồn sẽ bị quăng vào hồ lửa đời đời của hologram. Cũng vậy, trên con đường đi tìm chân lý học đạo, các bạn không cần quỳ lụy chạy theo bất cứ Thần Thánh Tiên Phật nào hết, lại càng phải tránh xa bất cứ người nào tự xưng là thầy, là sư phụ, hoặc giáo chủ. Các bạn đã được Thượng Đế ban cho đầy đủ tất cả hành trang rồi. Linh hồn các bạn có khả năng mạnh như Thượng Đế, có thể đi thẳng trực tiếp về nơi không gian của Ngài, không cần bất cứ ai "điểm đạo" hay "truyền tâm ấn" gì hết. Các bạn chỉ cần khai thác chân tâm chính mình, hoặc thành tâm cầu xin Thượng Đế soi sáng dẫn đường thì bạn sẽ được đáp lời. Đức Thích Ca đã dạy rất rõ ràng về sự hành đạo qua 4 câu :


Nhược dĩ sắc cầu đạo
Dĩ âm thanh cầu đạo
Thị nhân hành tà đạo
Bất năng kiến Như lai

tạm dịch: nếu lấy hình tướng, âm thanh, sắc tướng mà cầu giải thoát hoặc hành đạo thì đó là đi con đường tà đạo, sẽ không bao giờ thấy được chân ngã.

      Các bạn nên hết lòng tin yêu và đặt một đức tin tuyệt đối nơi Thượng Đế. Tin nơi Ngài là tin nơi chính năng lực của mình, tin nơi Ngài thì thần lực chúng ta càng mạnh và trí càng sáng. Đức tin này rất là cần thiết cho thời gian sắp tới. Tôi chỉ muốn nhắn nhủ các bạn là thời gian này trở đi, đức tin nơi Thượng Đế vô cùng quan trọng. Bởi vì nó sẽ đưa các bạn sống đúng hơn, linh hồn các bạn sẽ trong sáng hơn, sự ngu si tăm tối, hung dữ ngạo mạn sẽ mất dần để rồi các bạn sẽ tự hiểu mình nhiều hơn. Hiểu mình mới sửa được tâm tánh. Theo diễn tiến tình hình hiện tại, chúng ta sẽ phải đối đầu với thay đổi khủng khiếp về mọi mặt, nếu không có đức tin, các bạn sẽ rất khó sống còn. Tôi nói trước mà các bạn bỏ qua thì lúc đó sẽ vô cùng bối rối, hối hận cũng đã muộn. 

        Tin có TĐ rồi không có nghĩa là chúng ta trở nên hèn nhát yếu đuối sợ hãi Ngài. Không có bậc Cha Mẹ nào muốn con của mình có ý chí đó. Người Cha người Mẹ nào cũng muốn con mình tài giỏi, can đảm, anh hùng, trí tuệ, hiếu nghĩa, đầy khí phách. Đối với TĐ cũng vậy, chúng ta biết có Ngài, và đặt lòng tin nơi đó và chúng ta phải học Thần tánh của Ngài. Ngài sẽ rất vui mừng khi bạn có thể sánh vai cùng Ngài trên mọi nẻo đường trần gian và vũ trụ. Các bạn càng mạnh thì Ngài càng mạnh, mình càng sáng thì Ngài cũng được hưởng theo. Bạn mang được ánh sáng trong tâm hồn về trời với Ngài thì có phải Ngài càng sáng chói thêm không. Vì vậy, chúng ta tuy nhỏ bé vô cùng ở thể xác nhưng linh hồn lại vô cùng vĩ đại vì chúng ta cũng chính là Thượng Đế. 

       Đối với cuộc sống hiện tại, chúng ta phải lo tu thân tu tâm và luôn cứu giúp chia sẻ với những người bất hạnh hơn chúng ta. Nước VN là nơi cho các bạn cơ hội thăng hoa rất nhiều. Hoàn cảnh khổ của mọi người là dịp để các bạn Thế Thiên Hành Đạo, cứu khổ ban vui. Chia sớt tình thương cho người khác thì Trời sẽ trả lại tất cả cho bạn, còn khư khư keo kiết ôm giữ tất cả thì Trời sẽ lấy lại tất cả. Qua một cơn bịnh là bệnh viện sẽ thu lại hết, sạch túi trắng tay. Cho nên, hãy hái hoa đức hạnh mà dâng lên Thượng Đế vì hoa đó muôn đời không bao giờ héo, mình cho đi rồi thì cũng sẽ được tái bồi, và thuyền hoa của bạn sẽ chở biết bao khách vượt qua mọi khổ nàn.

       Chúng ta đang sống trong một thế giới tràn đầy sự sống, chúng ta sẽ không thể nào sống, mà mọi vật quanh đây đều là sự chết. Tất cả đều sống, đều mang sự sống, có tri giác, tánh linh, có tình cảm, và ham sống sợ chết như nhau. Và Sự Sống đó chính là Thần Lực của Thượng Đế ban xuống từ Trung Tâm Sinh Lực, nơi nguồn cội của bạn và vạn linh. Các bạn đã xa cách quá lâu nơi nguồn cội đó từ bao kiếp, Hương Quê Của Hồn có lẽ đã phai dần trong tâm thức. Chắc các bạn cũng đã quên hết rồi, thật là :


Ta còn để lại gì không?
Kìa non đã lở, này sông cát bồi 
Lang thang từ độ luân hồi
U minh nẻo trước xa xôi dặm về
Trông ra bến hoặc, bờ mê
Nghìn thu nửa chớp, bốn bề một phương

Thơ ta chẳng viết cho đời
Chẳng mang nhịp khóc, giây cười nào đâu
Tâm hương đốt nẻo linh sầu
Nhớ quê vằng vặc ta cầu đấy thôi

Mai này ta trở về ngôi
Hồn thơ sẽ dứt luân hồi thế gian
Một khi đạt đến cung đền
Xá chi còn mất hơi tàn thanh âm
                                                      (Linh Bảo Kinh)

       Biết mình là linh thần từ Thượng Đế thì chúng ta là người con ngoan hiền hiếu thảo với Cha trời Mẹ Đất. Không nên chối bỏ chính mình và tình thương vô lượng đó. Biết được điều này thì hãy sống xứng đáng và tìm đường trở về hoà nhập với nguồn cội của mình. Đó là mục đích duy nhất của đời ngườiChân lý của Ngài đã thể hiện trước mắt chúng ta đầy hết ngay tại thế gian. Biển đã hóa thân thành những cơn mưa đem muôn ức những giọt nước chia ly từ nguồn cội, ra đi học hỏi tiến hóa, trải qua bao gian nan, luồn lách tất cả những ngõ ngách trên đường trần để rồi nghe theo tiếng réo gọi của Âm Ba Đại Hồn, vui mừng hớn hở trùng trùng lớp lớp tìm đường trở về với biển xưa, đoàn viên cùng Đấng Cha Lành nơi nguồn cội quê xưa chốn cũ, là Hương Quê Của Hồn. Tôi xin gởi đến các bạn một bài viết của một hành giả, một người bạn, gởi đến tôi trong lúc thực hiện phần này. Và đó cũng là kết thúc phần Thượng Đế mà chúng ta trong thời gian qua đã sống với Ngài, hiểu Ngài, và nhận được sự soi sáng từ Ngài. 

       Tình yêu của Cha Trời Mẹ Đất mãi mãi ôm ấp chúng ta, và dù chia tay nơi đây, nhưng các Ngài luôn sống mãi trong lòng những ai biết ôm ấp và nâng niu tình yêu vô bờ bến đó.....


==================


KINH VÔ TỰ

Khi xem video clip, hình ảnh những mầm sống cây cỏ run rẩy vươn từ mặt đất lên làm tôi vô cùng xúc động. (sb chú thích: clip cuối bài trước)

Mặt đất thật bao dung. Ta có thể thải vào đất tất cả những gì hôi thối như xác chết, chất thải, cặn bã…v.v… vậy mà mặt đất hấp thụ tất cả. Không dừng ở đó mà đất có khả năng chuyển hóa những thứ thối tha đó trở thành chất bổ dưỡng, màu mỡ làm thức ăn cho những hạt mầm, cây cối và TRẢ LẠI CHO ĐỜI những bông hoa muôn màu sắc, trái thơm quả ngọt nuôi dưỡng muôn loài. Ta có thể gọi là MẸ ĐẤT. Bạn hãy nhìn đi, mọi sự vật chung quanh ta: cảnh thiên nhiên, cây cối, nhà cửa, bàn, xe cộ, thức ăn v.v… có phải tất cả lấy từ đất ra không? Cùng với ánh sáng mặt trời, đất đã nuôi dưỡng từ côn trùng bé xíu, cây cỏ mong manh, đến bao nhiêu thế hệ nhân loài. Quả không sai chút nào nếu ta gọi là CHA TRỜI - MẸ ĐẤT để diễn tả tấm lòng yêu thương thầm lặng chỉ biết cho ra mà không cần đáp trả.

Đó là một trong ngàn vạn con đường mà Thượng Đế đã biểu lộ tình thương của Ngài. Đó là KINH VÔ TỰ. Từ đức hạnh của đất, Người dạy ta làm sao để biết tha thứ và yêu thương. Cho dù trong cuộc sống có bao nhiêu đau khổ, xấu xa đến với ta ví những rác rưởi hôi thối thì hãy DÙNG THƯƠNG YÊU ĐỂ CHUYỂN HÓA những thứ đó thành chất bổ để nuôi dưỡng ý chí, long khoan dung, tha thứ và trả lại cho đời những điều tốt đẹp nhất của hoa trái yêu thương.

Trước mắt tôi có rất nhiều tấm gương yêu thương để học hỏi như cây cỏ cũng biết phục vụ cho đời bằng cách thải ra dưỡng khí và hấp thụ thán khí. Ngôi nhà tôi đang ở với tiện nghi, TV, đèn đóm, quần áo v.v… đều là tình thương của Cha Trời Mẹ Đất cùng trí tuệ của nhân loại kết nên mà thành, rồi nhìn đến thể xác của mình là 1 tuyệt tác có 1 không 2, là tình yêu của Thượng Đế trao tặng. TÔI ĐANG SỐNG VÀ NGỤP LẶN TRONG BIỂN YÊU THƯƠNG mà bao nhiêu tháng năm tôi không nhận ra. Ngài có đó, nói với tôi trong từng nhịp thở, từng phút, từng giây, từng khắc. Nếu không có tình thương của Ngài hiện hữu thì tôi không thể tồn tại.

Cảm ơn Cha thật nhiều vì đã cho con nhận ra và hiểu được ngôn ngữ của Ngài - NGÔN NGỮ CỦA TÌNH YÊU. 

(N T Nguyệt)


==================


Tâm Tình Trong Đêm Thâu






-=Starboy=-
 14/8/2013


(Còn Tiếp)


Xem Tiếp Phần 4 : Sự Thật Về UFO